Kiều Uyển Vũ xong công việc thì liền lên máy bay đến nước F để gặp Tề Lăng Hạo cả hai người vui mừng ôm chầm lấy nhau.
“Mới không gặp em có một tuần thôi mà anh nhớ chết đi được”.
Kiều Uyển Vũ hôn nhẹ lên má của Tề Lăng Hạo rồi hỏi: “Công việc đã xong hết chưa”.
Tề Lăng Hạo nhíu mày đáp: “Còn thiếu một chút nữa, nếu qua ngày hôm nay thì có thể thành công đem về hợp đồng rất lớn luôn”.
“Vậy là phải đi ăn mừng thật lớn rồi”.
Buổi chiều cùng ngày, Tề Lăng Hạo đi vào phòng rồi ngồi gục đầu vào vai của Kiều Uyển Vũ tỏ vẻ chán nản: “Anh phải sao bây giờ đây?”.
Thấy vẻ mệt mỏi trên gương mặt của Tề Lăng Hạo, Kiều Uyển Vũ không nở liền lên tiếng hỏi: “Rốt cuộc là gặp phải chuyện gì mà than ngắn thở dài từ chiều đến giờ vậy? Cần mượn tiền không em cho vay?”.
Tề Lăng Hạo ngẩng đầu lên nhìn vẻ mặt đầy ý chăm chọc của Kiều Uyển Vũ rồi nói: “Em nghĩ anh thiếu tiền đến nỗi cần mượn em sao?”.
Kiều Uyển Vũ nghĩ nghĩ rồi nói: “Nếu không liên quan đến tiền thì dùng tiền để giải quyết đi”.
Tề Lăng Hạo lại thở dài: “Nếu dùng tiền để giải quyết được thì đã không có chuyện để nói rồi”.
Kiều Uyển Vũ nhíu mày: “Thế rốt cuộc là gặp phải chuyện gì?”.
Vẻ mặt của Tề Lăng Hạo vô cùng ai oán: “Thì là chuyện của Hàn Côn Nhị và Tề Kỳ Nam chứ còn gì nữa, hai cái tên đó kéo nhau đi bar sau đó bị sốc phản vệ với rượu nhập viện rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504043/chuong-301.html