Qua mấy giây thất thần, Tôn Hoàng Uyển Vân liền lên tiếng đáp: “Không sao đâu, Tề thiếu khách sáo quá rồi”.
“Cảm ơn Tôn Hoàng tiểu thư” Tề Lăng Hạo nở một nụ cười xã giao trên môi đáp lại.
Mặc dù Tôn Hoàng Uyển Vân và Kiều Uyển Vũ rất giống nhau nhưng khí chất lại vô cùng khác nhau, nếu Kiều Uyển Vũ là người thanh lịch, dịu dàng, nhìn qua có vẻ yếu đuối thì Tôn Hoàng Uyển Vân lại tỏ ra mạnh mẽ, lạnh lùng thậm chí có phần âm lãnh, sắc sảo.
Đối với bản thân Tề Lăng Hạo thì anh vẫn thích tính cách dịu dàng, yếu đuối của Kiều Uyển Vũ hơn, anh thích được bảo vệ cho cô gái của mình chứ không thích cô ấy quá mạnh mẽ khiến anh cảm thấy bất lực.
Vừa lúc đó chuông điện thoại của Tề Lăng Hạo vang lên, anh nhìn qua thì thấy số của Kiều Uyển Vũ nên đứng dậy nói với Tôn Hoàng Thuyết: “Tôi xin phép ra ngoài nghe điện thoại một lát”.
“Tề thiếu cứ tự nhiên”.
Tề Lăng Hạo ra một góc ngoài vườn rồi bắt máy: “Anh nghe đây”.
Giọng nói ngọt ngào của Kiều Uyển Vũ vang lên: “Em đặt vé máy bay rồi khoảng 2 ngày nữa em sẽ lên máy bay để qua bên đó với anh”.
Tề Lăng Hạo khẽ nở nụ cười như gió xuân rồi đáp: “Được rồi, anh sẽ sắp xếp thời gian lái xe ra sân bay đón em, sức khỏe đã đỡ hơn chưa???”.
Mặt Kiều Uyển Vũ lúc này liền đỏ lựng lên mặc dù cô chẳng nhìn thấy Tề Lăng Hạo nhưng mà vẫn cảm thấy mất mặt vô cùng: “À…đã đỡ hơn nhiều rồi…chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1504037/chuong-295.html