🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kiều Uyển Vũ nhìn Đoạn Phong Lãng bằng ánh mắt ảm đạm, mặc dù cô rất hận anh không thể chờ cô cũng bỏ mặc không quan tâm cô trong lúc cô khốn cùng nhất, thậm chí là kề cận sinh tử nhưng hôm nay Kiều Uyển Vũ lại muốn nói một lời cảm ơn Hàm Linh, có lẽ nên cảm ơn cô ta đã mang đến hạnh phúc cho người mà cô từng yêu thương nhất.

Có người nói cảnh giới cao nhất của lòng bao dung là lãng quên, thật sự là người ta bao dung đến độ lãng quên hay là không dám đối mặt đây?!

Kiều Uyển Vũ nghĩ lại cũng có chút chạnh lòng luyến tiếc, cô và Đoạn Phong Lãng vốn là bước vào cùng một lễ đường nhưng anh là nam chính còn cô chỉ là một vị khách mà thôi.

Dương Ngọc Trâm mặc chiếc đầm trắng xòe rộng dài đến chân, so ra với áo cô dâu cũng một chín một mười còn khoe cả vòng một đầy sức sống ra ngoài thu hút mọi ánh nhìn từ xa đi tới.

Thấy mọi người ở lớp cũ tụ tập một chỗ vô cùng đông vui nên cô cũng gia nhập hội, ai cũng khoác lên người những bộ cánh nhiều màu sắc đọ dáng cùng nhau.

Tuy Kiều Uyển Vũ chỉ mặc một chiếc váy màu đen nhưng cô lại là người nổi bật nhất trong đám bạn bè cũ vì màu đen của y phục làm tôn lên làn da trắng noãn nà không tì vết của cô, góp phần tôn dáng tạo sự trang trọng thanh lịch.

Dương Ngọc Trâm đảo mắt nhìn từng người một rồi lên tiếng hỏi Kiều Uyển Vũ: “Uyển Vũ sao hôm nay cậu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503978/chuong-236.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.