Tề Lăng Hạo đưa tay đỡ gáy giả vờ tức giận: “Cái con bé đó làm lộ hết bí mật của anh rồi nhất định phải phạt mới được”. 
Kiều Uyển Vũ quay sang nhìn Tề Lăng Hạo rồi lên tiếng: “Hẹn trước chi bằng ngẫu nhiên, dù sao hoa cũng nở rồi chúng ta cùng nhau đi ngắm hoa rơi được không?”. 
Tề Lăng Hạo gật đầu đồng ý: “Chỉ cần em thích tất cả đều được”. 
Tề Lăng Hạo và Kiều Uyển Vũ cùng đi bộ thư thả trên con đường trồng đầy hoa Anh Đào, mỗi lúc có gió nhẹ thổi qua khiến cho những cánh hoa rơi xuống rất là đẹp mắt. 
“Em nghe người ta nói vận tốc hoa Anh Đào rơi là 5 cm/s nên nó mới đẹp như thế đó”. 
Tề Lăng Hạo bắt chợt nhìn sang Kiều Uyển Vũ với khoảng cách gần rồi lên tiếng hỏi: “Vậy em có nghe nói khoảng cách 5cm chính là khoảng cách có thể khiến cho hai người yêu nhau không hả?”. 
Kiều Uyển Vũ bắt đầu cảm thấy mặt của mình nóng lên tim cũng đập nhanh trong lồng ngực, cô quay mặt đi chỗ khác rồi lên tiếng đáp: “Cái này là anh nói thì có chứ người ta nào nói”. 
 Tề Lăng Hạo đan tay của mình vào tay của Kiều Uyển Vũ: “Anh đùa chút thôi…tại sao em lại thích hoa Anh Đào như vậy hả Uyển Vũ?”. 
Kiều Uyển Vũ cảm thấy có chút bối rối khó mà trả lời câu hỏi này của Tề Lăng Hạo, năm xưa chỉ vì Đoạn Phong Lãng nói rằng loài hoa mà anh ta yêu thích nhất chính là hoa Anh Đào nên cô mới bắt đầu để ý đến loài hoa này, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503948/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.