Đột nhiên Kiều Uyển Vũ như nhớ ra điều gì đó liền kêu lên: “Ê hôm nay Kỳ Nam qua đây ăn cơm hay là mời Cẩm Giang đến đây chơi luôn đi”.
Tề Kỳ Nam liền gật đầu: “Cái này được đó chị dâu à, để em gọi cho chị nhỏ qua đây”.
Tề Kỳ Nam vừa rút điện thoại ra bấm gọi thì liền khựng lại anh đưa mắt nhìn sang Tề Lăng Hạo rồi lên tiếng hỏi: “Anh Hạo à, em gọi cho chị nhỏ đến đây ăn cơm chung có được không vậy hả?”.
Nhìn vẻ mặt lạnh lẽo của Tề Lăng Hạo thì Tề Kỳ Nam cũng cảm thấy khả năng anh không đồng ý lên đến 99,99% rồi, Tề Kỳ Nam thầm thở phào nhẹ nhõm trong lòng cũng may là chưa bấm gọi nếu không thì bị tẩn là cái chắc rồi.
Kiều Uyển Vũ cũng lên tiếng nói thêm vài tiếng với Tề Lăng Hạo: “Lần trước cũng nhờ có Cẩm Giang nói giúp em mấy lời trước mặt ba cho nên ba mới cho em cơ hội, em muốn mời cô bé ăn cơm chung để cảm ơn anh cho phép em ấy đến đây nha Lăng Hạo”.
Tâm mi của Tề Lăng Hạo giãn ra anh nở một nụ cười nhạt trên môi rồi lên tiếng đáp lại Kiều Uyển Vũ: “Hoàng Kim Uyển Cảnh vốn là nhà của em mà Uyển Vũ em thích mời ai đến làm khách thì cứ tự nhiên mà mời không cần phải hỏi ý kiến của anh đâu”.
Sắc mặt của Tề Kỳ Nam nứt ra cái crack tâm hồn anh kêu gào thảm thiết “Vậy cũng được luôn hả trời? Chỉ cần chị dâu nói một tiếng thì liền cho chị nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503844/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.