Tề Kỳ Nam như nhớ ra điều gì đó liền lên tiếng: “Hèn gì vừa nãy lúc em đi vào đụng phải cô ta thì thấy sắc mặt cô ta hầm hầm như bị ai ăn mất của mấy đời á”.
Tề Cẩm Giang liền hất mặt lên: “Cái thứ không biết thân biết phận mà còn dám lớn giọng ở Tề gia, chị đi có mấy tháng mà cô ta lộng hành ghê gớm từ bây giờ chị trở về rồi nhất định sẽ trừng trị cô ta thỏa đáng mới thôi”.
Tề Kỳ Nam liền giơ hai ngón tay cái lên tán thưởng Tề Cẩm Giang: “Chị nhỏ đúng là số zách nha…em ủng hộ chị nhỏ trừng trị cái thứ hống hách coi trời bằng vun đó, nếu cần giúp đỡ thì chị nhỏ cứ nói em sẽ sẵn sàng hỗ trợ”.
Kiều Uyển Vũ đưa tay đỡ trán rồi mỉm cười: “Nè bộ Mạc tiểu thư đó có thù oán truyền kiếp gì với hai người hay sao mà cứ phải đuổi cùng giết tận vậy hả?”.
Tề Cẩm Giang liền kéo tay của Kiều Uyển Vũ ngồi xuống bên cạnh rồi lên tiếng: “Tại chị mới về Tề gia không bao lâu nên không biết đó thôi cái con nhỏ “Mạc từ từ” đó thích ra vẻ là đại tiểu thư ở Tề Trạch Viên này lắm, cô ta làm cái gì em cũng thấy chướng mắt hết á”.
Kiều Uyển Vũ phì cười: “Chắc tại em có ác cảm với cô ấy nên mới cảm thấy cô ấy làm cái gì cũng chướng mắt hết”.
Tề Kỳ Nam liền lên tiếng củng cố thêm quan điểm đúng đắn của Tề Cẩm Giang: “Chị dâu à không phải như chị nghĩ đâu, con nhỏ “Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503838/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.