Kiều Uyển Vũ cũng chẳng lấy làm lạ hay buồn phiền bởi vì từ đầu cô đã biết Tề Bách Hào vốn không đồng ý hôn sự giữa cô và Tề Lăng Hạo rồi, người ta ngay từ ban đầu đã không thích sao có thể công nhận cô được chứ.
“Cũng dễ hiểu thôi mà, bên Tề gia vẫn không công nhận em còn gì nếu mời anh thì anh cứ đi đi dù sao anh là máu mủ ruột thịt của họ còn em cùng lắm chỉ là người đi bên lề cuộc sống của anh mà thôi”.
Tề Lăng Hạo liền hôn lên môi của Kiều Uyển Vũ không cho cô tiếp tục nói nữa làm cho cô vô cùng bất ngờ.
Sau nụ hôn đó Tề Lăng Hạo nhìn Kiều Uyển Vũ bằng ánh mắt trong trẻo không gợn sóng thể hiện rõ sự chân tình trong đó rồi lên tiếng nói với cô: “Uyển Vũ em là người quan trọng nhất trong đời anh tuyệt đối không phải là người đi bên lề cuộc sống của anh, em đừng bao giờ có suy nghĩ coi thường bản thân mình như thế có được không?”.
Trái tim của Kiều Uyển Vũ đập lỗi nhịp trong giây phút này nhưng cô tự trấn an bản thân mình lại, cô tự nhủ với lòng rằng “Kiều Uyển Vũ tuyệt đối không được rung động mày chỉ là người thay thế cho cô gái mà anh ấy yêu mà thôi, có thể mày quan trọng với anh ấy chỉ vì gương mặt này ngoài ra chẳng còn gì khác nữa hết, nếu lún sâu thì sẽ khó mà tự cứu lấy mình”.
Ngoài mặt Kiều Uyển Vũ vẫn cố tỏ ra bình tĩnh lên tiếng đáp: “Em biết rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-tua-suong-dau-thuong-tua-khoi/1503832/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.