Triệu Tử Văn muốn dựa vào trận đấu hôm nay mà thành danh, thật sự y cũng không tính chọn ngay ngày sinh thần của đệ đệ mà làm mọi chuyện mất vui, nhưng thật không may hôm nay hoàng đế Bạch Tất Dụ cũng tới, nếu không phải kiếp trước có thấy qua y hẳn cũng không biết, tuy hắn đã ngụy trang kỹ nhưng người có mệnh rồng có muốn che cũng khó. Y muốn tài năng của mình có thể làm hoàng đế chú ý, chính là y không thể đường đột tiếp cận, dù sao một tên vô dụng như Triệu Tử Văn trước đây không thể không nói gì mà nhảy ra hiệp trợ hoàng đế, cho nên y phải như vô tình lộ tài năng trước mặt hắn, muốn hắn tự theo dõi rồi trọng dụng y, phải biết giấu tài âm mưu bất chính cũng là một loại mưu phản a.
Hơn nữa trong tình cảnh như vậy cũng không thể để người nhà y bị bắt nạt, cũng nên để Trầm thái sư bị mất mặt một hồi vậy, ai kêu lão ra sai con trai đến nhà y làm loạn. Trầm Nham trước giờ như thế nào lại chịu qua sỉ nhục như vậy, lúc này hận không thể bâm thây Triệu Tử Văn ra trăm mảnh, hắn ta kiềm chế cơn giận dữ, hai mắt sòng sọc nhìn Triệu Tử Văn nói:
"Ngươi làm ra vẻ cho ai xem, ai mà không biết ngươi ngu dốt mù tịt văn chương, nếu hôm nay ngươi thua ngươi phải quỳ xuống cầu xin ta."
Cái này, Trầm nhị công tử này nói năng cũng thật quá đáng, dù sao cũng đang đứng ở nhà người ta, sao có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-quay-dau-lieu-con-kip/2127142/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.