Tít...tít...tít...
Một hồi âm của chiếc đồng hồ vang lên, làm ngắt quãng mạch câu chuyện của An Lạc. Nhìn xuống đồng hồ đã đến lúc cô phải về như lời hứa với Mộ Dung Viêm rồi. Mọi người thấy vậy bắt đầu có chút tiếc nuối vì họ không được nghe tiếp câu chuyện rồi.
Một nhân viên tên Dung Kiều lúc này bỗng cất tiếng:
“ haizzzza, tiếc quá đi, còn chưa nghe được quá trình tình yêu của hai người vậy mà đã hết giờ rồi”
“ Phải đóoo” – mọi người cùng đồng thanh
“ Thôi mà mọi người, ai rồi cũng tìm được một định mệnh riêng của đời mình thôi mà” – An Lạc trấn tĩnh mọi người
“ Thôi mọi người về sau nha, tôi về trước đây. Gặp mọi người vào tuần sau nhé. Chúc mọi người cuối tuần vui vẻ. Bye”
Nở một nụ cười tươi, cô nhanh chóng xuống lấy xe và đi về.
Không lâu sau, dừng xe trước cửa nhà, cô giúp việc ra mở cửa “ Mừng cô chủ trở về ạ”
“ chào gì, hôm nay mọi việc vẫn tốt chứ”
“ Vâng ạ, mọi việc đều tốt, cậu chủ đang trong nhà chuẩn bị bữa tối đấy ạ”
“ Được rồi, cảm ơn gì”
Đang tính vào nhà cô bỗng quay lại “ À gì ơi, hôm nay hình như là sinh nhật của Chu Khải phải không? ở đây con có món quà nhỏ chuẩn bị cho Chu Khải, gì cầm về tặng em giúp con nhé. Gì cũng có thể nghỉ sớm rồi về đón sinh nhật với em. Mọi việc còn lại để con”
Nghe đến đây gì giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-gap-duoc-chang/3415669/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.