Sau khi chứng kiến cảnh tên hắc y lìa đời, Thanh Y thấy lòng mình rối ren cực điểm.
Nhân từ với kẻ ác là tàn nhẫn với chính mình, đạo lý này nàng vẫn hiểu và cũng không còn lựa chọn tốt hơn. Dù sao thì lòng tốt còn phải đặt vào đúng chỗ. Là một người chính khí thanh cao, Thanh Y tuyệt đối không để một tên dâm tặc có cơ hội dìm nàng vào bùn nhơ.
Bắt đầu từ ngày Diệp Huyền truyền thụ công pháp cho nàng thì Thanh Y rất nhanh có thể liễu hội được, tự vì nàng cũng có một chút tư chất để tao luyện cái thứ khí giới ẩn tàng, đắc lực ấy. Và hôm nay, âu cũng là lần đầu Thanh Y biết thế nào là một chiêu đoạt mệnh.
Trong lòng thầm nghĩ, nàng thắng thế một phần cũng do tên đạo tặc đã chủ quan sơ ý, chứ sau này gặp phải một đối thủ linh hoạt nhạy bén thì nàng không biết sẽ phải ứng biến ra sao?
Sau khi nàng và Giả Tịnh Du hội ngộ với Lạc Minh Viễn, trên người hắn ít nhiều cũng có thương tích. Với sự khéo léo của mình, nam nhân đã tìm cách giúp họ thoát hiểm. Còn về phần Giả gia thì Lạc Minh Viễn cũng lực bất tòng tâm mà thôi, mệnh họ chỉ có thể phó thác cho trời. Mong rằng bọn ác nhân sau khi hoành hành có thể tha cho họ một con đường sống, vì rằng mục đích của chúng chắc chẳng có gì ngoài cướp bóc đâu.
Sau khi cả bọn rút lui êm thấm, Thanh Y lúc này mới cẩn thận đụng vào vết thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mong-duyen-can/3394120/chuong-28.html