🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 37: Không Hy Vọng Gì

Trần Kiên không đánh vào mặt mà là đánh vào cổ của Lý Hạo, lúc bấy giờ trên cổ Lý Hạo hằn rõ một mảng đỏ ửng.

Lý Hạo sửng sốt, ngây người không phản ứng, như thể đã gãy cổ mất rồi!

Lúc này hắn không cảm giác được gì khác ngoài trừ cơn ong ong đang vang trong não, đầu óc choáng váng, từ cổ trở xuống thậm chí còn không có cảm giác gì.

Hắn đã nhảy lên, đã mượn trợ lực nhưng lại bị người ta tát đến mức kinh hồn bạt vía.

Triệt để thẫn thờ!

Mà Trần Kiên vẫn thành thật như cũ, ngơ ngác nhìn bàn tay thô ráp của mình rồi lại nhìn Lý Hạo ngã trên mặt đất, quay đầu lúng túng nói với đám người Lưu Long: "Ta... ta không ngờ hắn phản ứng chậm như vậy... Hơn nữa, không ngờ tới hắn lại nhảy lên. Lão đại từng dạy nếu thực lực không đủ mà lăng không chính là tự tìm chết. Không ngờ hôm nay ta đã gặp phải trường hợp như thế."

Nếu không đủ thực lực mà nhảy lên giữa không trung, một khi bị người ta chặn đường và tính được điểm rơi thì nhất định sẽ bị xâu xé.

Đây là điều tối kỵ trong thực chiến!

Ngay cả một võ sư Phá Bách, trừ khi cần thiết, nếu không sẽ rất hiếm lăng không vọt lên, bởi vì trong trường hợp đó thì tất cả các khuyết điểm của ngươi đều lộ ra, đồng thời không có cơ hội phản công.

Cước đạp thực địa chính là điều mỗi võ sư phải lưu ý khi chiến đấu! (Cước đạp thực địa: Đôi chân đứng vững vàng trên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-mon/4266145/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.