Chương trước
Chương sau
Chương 28: Một Mũi Tên Trúng Hai Con Chim

Rầm!

Một tiếng động lớn vang lên, một chiếc xe lớn trực tiếp san bằng ngôi nhà cũ của Trương Viễn.

Nương theo lớp khói bụi mịt mù, Lý Hạo đứng bên ngoài lẳng lặng nhìn, tựa hồ như thấy được bóng dáng của Trương Viễn năm nào.

Tiểu Viễn, nhà của ngươi đã không còn nữa rồi.

Ngươi chết, nhà của ngươi cũng không còn, những dấu vết cuối cùng ngươi để lại trên thế giới này sắp sửa hoàn toàn tiêu tán.

Bây giờ ta chỉ có thể báo thù cho ngươi, dùng thủ cấp của hung thủ để tế điện ngươi, tiễn ngươi một đoạn đường, ngoài ra ta không thể làm gì khác hơn.

Đúng lúc này, nữ đội viên ban nãy cố gắng thuyết phục Lý Hạo lại lặng lẽ tiến đến chỗ hắn.

Một mùi thơm thoang thoảng đảo qua nơi chóp mũi.

Bên tai hắn vang lên tiếng cười của người nọ, "Tiểu Hạo, muốn gia nhập thì ngày mai cứ đến văn phòng tìm ta, ta tên Liễu Diễm, là đội phó đội chấp pháp, bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh sự góp mặt của ngươi."

Liễu Diễm!

Trước khi nàng ta tự giới thiệu thì Lý Hạo còn chưa biết rõ đối phương là ai, nhưng nghe tới cái tên này thì hắn liền hiểu.

Làm ở phòng Cơ Yếu suốt một năm, dù không gặp qua bao nhiêu người nhưng hắn đã nghe không ít chuyện liên quan tới các nhân vật khác của Tuần Kiểm Ti.

Liễu Diễm cũng là một trong những cái tên thường xuyên được đồng nghiệp nhắc tới.

Nghe đồn cô nàng là nhân tình của Lưu Long... Đương nhiên, đây chỉ là bàn tán sau lưng, còn thực tế ra sao thì Lý Hạo không biết, bất quá theo tình hình hôm nay thì có vẻ là không phải không có căn cứ.

Một bác gái trong phòng Cơ Yếu thường nhắc về Liễu Diễm với giọng điệu khinh thường, họ nói rằng cô nàng trèo lên được vị trí đội phó đội chấp pháp chính là nhờ vào nhan sắc.

Phải biết, đã là đội phó đội chấp pháp thì thấp nhất cũng là tuần kiểm cấp một.

Trên tuần kiểm còn có tuần sát sứ.

Lưu Long hiển nhiên là tuần sát sứ, đi được đến bước này như Lưu Long mới thật sự có quyền lên tiếng. Địa vị trong Tuần Kiểm Ti cũng chỉ sau cục trưởng, ngoài ra mấy vị phó ti trưởng khác đều không có thực quyền như ông ta.

"Được, ta biết rồi!"

Lý Hạo khẽ gật đầu, thống khoái đáp ứng.

Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt!

Tình hình bây giờ đã không còn là lúc mà hắn có thể từ chối, hơn nữa hắn cũng không có cách nào từ chối.

Hắn nhất định phải đồng ý!

"Sảng khoái!"

Liễu Diễm cười tủm tỉm nhìn hắn, "Ngươi sẽ không hối hận đâu!"

Dứt lời, nàng liền quay lưng rời đi.

Tốc độ cực nhanh, lại còn vô cùng im ắng, điều này càng khiến Lý Hạo thầm mong đợi về môi trường làm việc mới của mình. Không cần biết ra sao, ít nhất đồng nghiệp mới đều là người rất có thực lực.

Bên ngoài cơ thể bọn họ đều có ánh sao mờ ảo bao phủ.

Nó rất mờ nhạt, nhìn từ xa có thể không thấy nhưng ở khoảng cách gần thì Lý Hạo liền thấy rất rõ.

Đây là năng lượng tinh quang mà cơ thể hắn không hấp thu được hết, cuối cùng tản ra ngoài sau khi hắn uống nước ngâm ngọc kiếm.

"Bán Siêu Năng Giả sao?"

Lý Hạo âm thầm đặt tên cho những người như bọn họ. Chính là những kẻ đều đã hút năng lượng thần bí vào trong nội thể, nhưng vì chưa thành công nên chưa chính thức trở thành Siêu Năng Giả.

Lưu Long đã làm rất tốt công việc của mình trong đội chấp pháp, đã đào tạo ra một số trợ thủ đắc lực.

"Cho nên nước ngâm ngọc kiếm chính là năng lượng thần bí!"

"Đám người Lưu Long trông cậy vào giết được càng nhiều Siêu Năng Giả để trở thành Siêu Năng Giả đời tiếp theo, mà ta thì… chưa hẳn. Ngọc kiếm có thể cung cấp cho ta sức mạnh bí ẩn, vả lại ta còn có đao Trương gia, bất quá không biết đao Trương gia có công năng siêu nhiên như ngọc kiếm hay không."

Tiếng rầm rầm vẫn tiếp tục.

Chẳng mấy chốc, một ngọn lửa lớn bốc lên.

Toàn bộ khuôn viên nhà Trương Viễn đã chính thức bị thiêu cháy.

Lý Hạo im lặng quan sát, tuyệt đối không hối hận về quyết định đêm nay.

Đêm nay hắn đã nhận được rất nhiều thông tin, còn là những thông tin ngoài sức tưởng tượng, dù rằng làm vậy đã khiến hắn bại lộ một ít chuyện của mình, có điều hắn cảm thấy không sao.

Huyết ảnh thật sự không biết hắn đang sở hữu kiếm Lý gia ư?

Chưa chắc.

Nhưng đến bây giờ mà chúng vẫn chưa động thủ với Lý Hạo thì có lẽ là do chúng có mưu đồ ​​riêng.

Nếu cha mẹ hắn đúng là do bọn chúng giết chết, vậy thì bọn chúng sao có thể không biết Lý gia trong thổ khúc chính là họ Lý nhà hắn?

Nếu Lý Hạo vẫn cho rằng phía huyết ảnh không biết gì thì đấy chỉ là tự lừa mình dối người mà thôi.

"Động tĩnh lớn như vậy, đối phương hẳn là sẽ không xuất hiện!"

Lý Hạo siết chặt vạt áo, đá nhẹ Hắc Báo bên cạnh, nói nhỏ: "Đi, về thôi!"

Không chào hỏi Lưu Long, lợi dụng động tĩnh lớn trước mặt, Lý Hạo lặng lẽ rời đi.

. . .

"Lão đại!"

Lúc này có mấy người vây quanh Lưu Long, Liễu Diễm nhìn theo bóng dáng Lý Hạo đang lẳng lặng rời đi trong bóng tối, khẽ hỏi: “Lão đại thật sự muốn người này tham gia cùng chúng ta sao?"

Ngô Siêu người gầy như sào tre cười nhạt, "Lão đại làm gì cũng có lý do thôi. Sau lưng tên Lý Hạo kia có chỗ dựa mà, tuy rằng Viên Thạc không phải Siêu Năng Giả nhưng cũng có một thân Ngũ Cầm thuật, thực lực của ông ta lại không yếu, hơn nữa từ trước đến nay đã hợp tác lâu dài với Tuần Dạ Nhân, xem như cũng có chút lực lượng. Kéo Lý Hạo vào đội chúng ta cũng không phải chuyện xấu gì."

Một tên mập hai mắt ti hí đứng bên cạnh lại nhỏ giọng phản bác: "Nhưng nói như ngươi thì đây cũng chẳng phải chuyện tốt, đúng không? Viên Thạc là kẻ tâm cao khí ngạo, trước đó khi lão đại đi tìm đối phương, tỏ ý muốn ông ấy gia nhập vào đội chúng ta để cùng nhau đi săn giết, khi ấy Viên Thạc không chỉ từ chối mà còn tỏ vẻ coi thường ra mặt. Lần này chúng ta kéo Lý Hạo đến, cẩn thận lại bị Tuần Dạ Nhân để mắt tới..."

Người nọ còn chưa kịp nói xong, Lưu Long đã cắt ngang, "Tuần Dạ Nhân? Ngươi cho rằng Tuần Dạ Nhân không biết gì sao? Tuần Kiểm Ti Ngân Thành chúng ta đã giết Siêu Năng Giả nhiều lần, làm sao bọn họ có thể hoàn toàn không biết gì?"

Dứt lời, Lưu Long lạnh nhạt nói: "Mà biết thì đã sao? Chúng ta chỉ giết Siêu Năng Giả phạm pháp! Hơn nữa việc giết Siêu Năng Giả để tước đoạt sức mạnh huyền bí, thoát khỏi kiếp phàm tục này cũng là do Tuần Dạ Nhân truyền lại! Ha ha..."

Trong mắt Lưu Long đầy vẻ khinh thường và bất cần.

"Họ truyền ra tin tức này chẳng phải là để chúng ta - những kẻ truy cầu trở thành Siêu Năng Giả làm bia đỡ đạn và chia sẻ áp lực cho họ sao?"

"Hiện tại xem ra Tuần Dạ Nhân có rất nhiều nhiệm vụ quan trọng, không có thời gian quản lý quá nhiều. Bất quá một khi Siêu Năng Giả phạm tội, nếu bọn họ mặc kệ không quản thì sẽ gặp rắc rối lớn! Tuần Dạ Nhân không có đủ sức quản, người thường đối phó Siêu Năng Giả lại quá nguy hiểm.”

"Nhưng mà vào lúc này lại truyền ra tin tức chỉ cần giết chết Siêu Năng Giả rồi dẫn nhập năng lượng vào trong cơ thể, nhiều lần như vậy có thể sẽ thành công... Ngươi nói xem, chuyện này sẽ dẫn đến kết quả gì?"

Nghe thế, tất cả mọi người đều im lặng.

Kết quả là gì ư?

Hiển nhiên là những người không cam chịu chỉ làm một kẻ bình thường sẽ muốn chiến đấu một lần!

Liều mạng mà chiến đấu!

Có thủ đoạn, có vũ khí, có đầu óc, chưa hẳn là không thể đánh bại Siêu Năng Giả.

Không nói đâu xa, đội ngũ của Lưu Long chính là minh chứng tốt nhất!

Mà chuyện như vậy chỉ diễn ra ở mỗi Ngân Thành thôi sao?

E là không!

Tuần Dạ Nhân cố ý tiết lộ tin tức là vì muốn sử dụng bàn tay của những người như bọn họ để làm bia đỡ đạn, tạm thời giải quyết một số phiền phức thay cho Tuần Dạ Nhân.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.