Lưu Long nhìn Lý Hạo, “Ta vừa miễn phí tặng cho ngươi 2 triệu đấy!"
Đáng tiếc Lý Hạo lại không kích động như ông ta nghĩ, hắn thoải mái nói: “Lão đại, trong suy nghĩ của ta thì những thứ thuộc về lĩnh vực siêu năng vốn đã vượt quá tưởng tượng, không có quan hệ gì đối với tiền bạc. Kỳ thực dù đắt đến đâu thì đối với ta tất cả đều giống nhau!”
“Tâm lý tốt... Có điều ngươi nghĩ nhiều quá."
Lưu Long tặc lưỡi, “Ngươi cho rằng siêu năng là siêu thoát phàm tục rồi à? Đùa sao? Ăn uống ngủ nghỉ đều cần tiền! Mua bán vật phẩm siêu năng cũng đều cần tiền! Trong xã hội mà người bình thường vẫn chiếm đa số như này thì tiền là thứ mà bất cứ ai cũng không thể nói không cần!”
“Không nói những thứ khác, không có tiền, ngươi sống ở đâu? Nơi hoang dã ư? Ngươi có biết Băng Tinh Trảo trị giá bao nhiêu không? Ngươi có thể mua nổi nó để bảo tồn năng lượng thần bí sao? Thậm chí nói gần nhất thì ngươi ra cửa vẫn phải bước đi trên đường, lẽ nào Siêu Năng Giả toàn là kẻ phi tiên độn thổ?”
Lý Hạo nghe thấy bỗng sững người.
Trước đây hắn thực sự cho rằng chỉ cần mình trở thành Siêu Năng Giả thì căn bản không cần phải lo lắng về tiền bạc.
Nhưng khi Lưu Long nói vậy, Lý Hạo đột nhiên nhận ra Siêu Năng Giả thực chất cũng chỉ là con người.
Là người thì vẫn phải sinh tồn!
“Chuyện đó..."
Lý Hạo dè dặt hỏi: “Vậy ta gia nhập đội săn quỷ, tiền lương của ta có tăng lên không?"
“..."
Lưu Long không nói nên lời, ông nói nhiều như thế mà mà tên oắt kia lại chỉ nghĩ được có mỗi chút chuyện như này sao?
Xem tiền đồ của hắn kìa!
Lưu Long cảm thấy dở khóc dở cười, bất quá vẫn đáp: “Tăng, từ ngày đầu gia nhập đã tăng rồi, 10.000 tinh tệ một tháng!"
Trái tim Lý Hạo khẽ động, “Còn cao hơn cả tuần kiểm cấp một?"
Tuần kiểm cấp một chỉ được tầm 8.000 - 9.000, đương nhiên thêm một ít tiền thưởng thì vẫn có thể đạt tới con số một vạn.
“Ừm!"
Lưu Long gật đầu, không tiếp tục nói về vấn đề tiền lương nữa, “Ta nói nhiều với ngươi như vậy là để ngươi hiểu được năng lượng thần bí thật sự rất quý giá! Đừng tưởng nó không đáng tiền, nếu ngươi không gia nhập đội săn quỷ thì ắt hẳn cả đợi cũng khó mua nổi hai khối!”
Lần này Lý Hạo đã kích động hơn hẳn.
Đáng giá lắm, không sai!
Đương nhiên hiện tại tiền bạc không phải vấn đề trọng yếu, hắn đang nóng lòng muốn hấp thu trước.
Hắn muốn xem năng lượng thần bí ở đây có giống với năng lượng thần bí trong thanh ngọc kiếm của hắn không, hiệu quả có tốt hơn không?
“Lão đại, làm sao ta có thể hấp thu được?"
Hắn nhìn về phía Lưu Long, Lưu Long đưa cho hắn một tập tài liệu, “Đây là “Dẫn Năng Nhập Thể Pháp” được Tuần Dạ Nhân sử dụng. Nó là phương pháp tiêu chuẩn dẫn nhập năng lượng thần bí vào trong cơ thể, một số nhân viên tổ chức siêu năng bên ngoài cũng đều đang sử dụng cái này!”
Công pháp tu luyện của Tuần Dạ Nhân?
Lý Hạo rất có hứng thú, vội vàng cầm lấy mở ra xem.
Tài liệu rất mỏng!
Trí nhớ Lý Hạo không tệ, hắn liếc mắt một lượt đã xong trang thứ nhất, liền lật sang trang thứ hai rồi trang thứ ba... không còn nữa!
Chỉ có ba trang!
Có lẽ là hơn một nghìn từ.
Đây là phương pháp “Dẫn Năng Nhập Thể” được sử dụng bởi tất cả các tổ chức lớn, đồng thời cũng là phương pháp tiêu chuẩn để những Siêu Năng Giả hấp thu năng lượng bí ẩn.
Bất quá… tâm tình Lý Hạo hơi phức tạp.
Đệt!
Cái này... sao lại tương tự với hô hấp pháp trong Ngũ Cầm Tân Thư vậy?
Đó không phải là “Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp" hắn được Viên lão dạy sau này, mà là bản hô hấp pháp Lý Hạo đã sử dụng để luyện Vượn thuật từ ba năm trước.
Ngay lần đầu tiên Lý Hạo uống nước ngâm kiếm thì đã dùng pháp môn này, bất quá tỉ lệ sử dụng được năng lượng bí ẩn thực sự rất thấp.
Nếu nói “Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp" có thể hấp thu và tích trữ 70% năng lượng thần bí, vậy thì hô hấp pháp mà hắn sử dụng lúc đầu chỉ có thể tích trữ chừng 30%, còn lại sẽ tràn ra và biến mất hết.
Theo đánh giá của Lý Hạo, “Dẫn Năng Nhập Thể Pháp” này nhiều nhất là trình độ ban đầu của hô hấp pháp.
Đương khi Lý Hạo đang suy nghĩ thì Lưu Long đã nghiêm túc nhắc nhở: “Thứ này không bao giờ được phép truyền bá ra ngoài! Dù có nhiều tổ chức đã lấy được nhưng cũng chỉ dám sử dụng bí mật. Một khi để Tuần Dạ Nhân phát hiện thì chắc chắn sẽ bị nghiêm trị! Đương nhiên, Tuần Kiểm Ti dùng thì không sao, nhưng vẫn không được truyền cho người ngoài!”
Những gì ông ta nói khá trịnh trọng, Lý Hạo... chỉ có thể gật đầu.
Món đồ chơi này ta đã sớm biết từ vài năm trước, tuy không hoàn toàn giống nhưng cũng khá tương đồng.
Bây giờ ta đã có “Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp", cần gì phải học công pháp nhập môn đây nữa.
Có điều lão sư đã dặn dò không thể truyền công pháp tuyệt mật của ông ra ngoài, cho nên Lý Hạo tự biết không thể sử dụng “Ngũ Cầm Thổ Nạp Pháp” tại đây, thế nên hắn ngoan ngoãn ghi nhớ cách thức “Dẫn Năng Nhập Thể Pháp” được Lưu Long đưa cho.
Rất nhanh Lý Hạo liền nói: “Lão đại, ta đọc xong rồi, có thể bắt đầu chưa?”
Lưu Long gật đầu, liếc nhìn Vân Dao, Vân Dao nói: “Đưa tay phải ra!"
Nàng mở một lỗ nhỏ trên Băng Tinh Tráo, năng lượng bí ẩn sẽ không lọt ra ngoài, loại trang bị này thật sự rất đặc biệt.
Lý Hạo đưa tay ra, Vân Dao chỉ điểm: “Nhét tay vào trong, sau đó vận chuyển « Dẫn Năng Nhập Thể Pháp », năng lượng thần bí sẽ theo công pháp của ngươi vận chuyển rồi tiến nhập vào trong cơ thể ngươi. Nhớ kỹ, nếu hiệu suất hấp thu của ngươi quá kém thì chúng sẽ chảy ra khỏi cơ thể, nhanh chóng tiêu tan...”
Lý Hạo tò mò hỏi: “Vậy thì tại sao không để cả người ta tiến vào trong Băng Tinh Tráo, như thế thì dù năng lượng thần bí có tán ra cũng có thể tái sử dụng."
Đây chính là cách Hắc Báo hay dùng, nó toàn hấp thu năng lượng bí ẩn từ người Lý Hạo chảy ra.
Thứ quý giá như vậy, tái sử dụng sẽ tốt hơn!
Vân Dao giải thích: “Thứ nhất, giá thành của một khối Băng Tinh Tráo lớn tới mức chứa được cơ thể người quá cao! Thứ hai, nếu năng lượng bí ẩn chảy ra khỏi cơ thể được sử dụng hai lần, hiệu quả sẽ thấp hơn, đồng thời tính bài xích càng lớn. Năng lượng bí ẩn được sử dụng càng nhiều thì tác dụng bài xích càng lớn! Năng lượng bí ẩn trong kho của chúng ta đã coi như được sử dụng lần thứ hai, hoặc thậm chí lần thứ ba rồi...”
Vì đây là năng lượng tước đoạt của người khác!
Tóm lại, nếu đã tái sử dụng thì tốt hơn là để nó tiêu tán trực tiếp, bằng không tính bài xích quá lớn, không những không hiệu quả mà còn tạo thành tổn thương nặng nề hơn cho cơ thể.
“Vậy sao..."
Lý Hạo đã hiểu, bất quá có vẻ Hắc Báo không thèm quan tâm tới chuyện này, xem ra khẩu vị của nó tương đối hỗn tạp. Thôi kệ, dù sao cũng chưa thấy thương tổn gì, ngược lại lông tóc nó còn bóng loáng kia kìa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]