Bảo Thiên cảm giác bất an, nhịp tim tăng cao, cậu cố gắng bình tĩnh lái xe:
- Chồng chị tên gì?
- Hỏi kiểu gì vậy? Không lẽ cậu nghĩ tên chồng chị mà chị cũng quên.
- Thế anh ấy tên gì?
- Hồng Phúc.
Cậu tấp xe vào lề đường. Quay sang nhìn thẳng vào mắt cô:
- Đừng giỡn nữa. Anh ấy tên gì?
- Giỡn gì chứ? Em sao vậy? Chồng chị, tên Hồng Phúc, chị đâu có quên chuyện này.
Bảo Thiên ôm chặt vô lăng, nhưng không tiếp tục lái xe. Chị gái cậu bị shock tới cỡ nào mà đầu óc rối loạn đến mức này. Đừng nói là chị ấy quên luôn giai đoạn quen biết với đại boss Quốc Thắng chứ. Nếu như vậy, phải làm thế nào đây. Bảo Thiên cầm điện thoại gọi điện cho ông Bình:
- Alo, ba hả? Con đón chị rồi. Nhưng ba mẹ đừng vội báo tin cho anh rể biết nhé. Con sẽ giải thích sau. Chị ổn.
Thấy em trai nhanh chóng cúp máy, cô cau mày:
- Không để chị nói chuyện với ba??
- Từ từ rồi nói cũng được. Chị bình an là ba mẹ an tâm rồi. Giờ mình về nhà đã.
Cậu phải nhanh chóng liên hệ với bác sĩ tâm lý để hẹn lịch khám cho Bảo Ngọc. Nhưng không muốn chị mình thêm bất an, cậu không nói gì.
Trước khi về nhà, cả hai ghé siêu thị mua đồ dùng cho cô. Thật không hiểu nổi, suốt một tháng qua cô sống thế nào? Bảo Ngọc cũng không trả lời được. Cô nghĩ mình vẫn còn giận chồng, nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-moi-la-sep-tong/3039968/chuong-22-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.