Anh lạnh lùng đến bên bàn làm việc, nhấc máy gọi bảo vệ. Cô ả vội vào giật điện thoại. “Rừng xanh còn đó lo gì mà không có củi đốt”, giờ quan trọng nhất là bảo vệ sĩ diện. Nàng ta không tin,với tình cảm nhiều năm giữa hai người anh có thể dễ dàng quên. Cô ta tự tin,mình giỏi nhất không phải là diễn xuất, mà chính là nắm bắt đàn ông:
- Em biết rồi, em đi ngay. Anh đừng giận.
Chỉnh trang lại váy áo, dung nhan hoàn hảo, cô ả lại ngẩng cao đầu ra khỏi phòng. Đi ngang qua bàn Bảo Ngọc, lại không quên liếc mắt nhìn kinh bỉ. Bảo Ngọc gật đầu chào lịch sự, cô thở dài: “Đẹp thì đẹp thật, nhưng ánh mắt như hồ ly tinh. May mà hồi xưa không phải fan của nàng ta”.
Hôm nay phòng kinh doanh và phòng kế toán có nhiều khách hàng nên bận rộn, vì vậy group tạp nham chỉ có 2 người online:
- Thanh Hồng: nhìn thấy mỹ nữ chưa? Thế nào?
- Bảo Ngọc: tui nghi ngờ bà ở công ty không làm việc. Sao chuyện gì bà cũng nắm bắt nhanh như chớp vậy hả? Tui sẽ đề nghị đại boss xem lại khối lượng công việc của bà. Ha ha
- Thanh Hồng: giết liền nghe chưa? Bà thì bận lắm hả? không phải tui ới cái là có mặt sao? Ha ha, chúng ta giống nhau. Là đồng bọn đó.
- Bảo Ngọc: icon ngón tay cái. Gặp rồi, đẹp thiệt. Nhưng tui không thấy nàng ấy cười, tui chỉ thấy nàng ấy liếc xéo tui thôi. Ha ha
- Thanh Hồng: OMG, chứng tỏ bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-moi-la-sep-tong/3039948/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.