Ban đầu chia tay trong nước mắt nhưng tình hình hiện tại của hai người là chiến tranh lạnh thật sự.
Thế mới nói, đàn ông ghen tuông thật đáng sợ.
Anh không đã động gì đến cô nhưng lại liên tục moi móc lỗi lầm của tất cả phòng ban. Làm việc dính đến ai, người đó sẽ bị oanh tạc. Trợ lý Hồng khóc ròng, la làng trong group:
- Thanh Hồng: bản cô nương muốn nghỉ việc. Làm việc bị bắt khoan bắt nhặt thế này ai mà sống nổi.
- Lan Phương: tháng này phòng em chỉ áp chỉ tiêu trên trời nè. Ai không đạt, trừ lương.
- Hoàng Nhi: trời quơi, em làm kế toán ngân hàng, mỗi lần đưa ủy nhiệm chi zô cho sếp ký, hai răng em đánh lộp cộp luôn đây nè. Tiền chuyển chậm một chút xíu, do bên ngân hàng chứ có phải tại em đâu. Em cũng bị sạc như con. em cũng không chịu nổi. Ông trời ơi, ông kiếm cho ổng một cô zợ đi, để ổng có chỗ giải tỏa sinh lý. Nếu không con cũng xin nghỉ.
- Bảo Ngọc: nghỉ gì thì cũng phải đi chơi về đã chứ. Mấy ngày nữa thôi mà.
- Thanh Hồng: đó chính là ánh sáng cuối đường hầm của tui. Là động lực để tui tiếp bước.
- Lan Phương: hehe, hên là công ty không có người nhà theo. Em được giải phóng mấy ngày.
- Hoàng Nhi: thôi đi cô nương, nói nghe hay lắm. Đến lúc đi, lại khóc lóc vì nhớ chồng. =))
- Lan Phương: làm gì có chuyện đó. Lâu lâu mới có cơ hội thả phanh mà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-moi-la-sep-tong/3039909/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.