“ Vì cái gì mà em lại chọn anh ta! Tôi có cái gì không bằng anh ta chứ?”
“ Loại!”
“ Nếu em yêu anh ta thì anh sẽ giết anh ta!”
“Loại!”
“ Em có yêu anh không?”
“ Loại!”
20 phút sau.
“ Em yêu...”
“ Loại!”
Khương Nhiễm dựa vào ghế hai chân vắt chéo nói, giọng lạnh như băng.
Ánh mắt cô từ đầu đến cuối chưa từng ngẩng đầu nhìn người trước mặt mà chỉ nhìn vào tập giấy trên tay, mày cô từ đầu chí cuối luôn cau lại chưa lúc nào dãn ra.
“ Khương... Khương đạo diễn! Tôi vẫn chưa...”
“...”
“ Đạo diễn Khương nói rồi, cậu không đạt yêu cầu, mời về cho!”
Một vị giám khảo lên tiếng giải vây. Bộ cậu ta không thấy sắc mặt của Khương Nhiễm không tốt sao? Nếu còn ở lại, với bộ dạng non nớt này của cậu ta chắc chắc sẽ bị cô nói đến khóc cha gọi mẹ mất.
Đến lúc đấy, người chịu khổ lại là bọn họ.
Người đã từng làm việc với cô, ai mà không biết lúc Khương Nhiễm tức giận sẽ là bộ dạng đáng sợ thế nào!?
Cơ mà họ nghĩ không sai. Quả thật tâm trạng Khương Nhiễm cực kì không tốt.
Biểu cảm cô so với lúc bắt đầu thì giờ đây đã lạnh đi vài phần. Bản danh sách nam diễn viên ứng cử cũng bị cô ném lên bàn.
Bộp!
“ Đây là danh sách mà các người gửi tôi sao?”
“ Người thì dặt dẹo, người thì ẻo lả, người thì ngay cả một câu thoại đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963883/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.