Sáng ngày hôm sau, khi anh mở mắt tỉnh dậy, cánh tay mò mẫn tìm hơi ấm của người con gái bên cạnh thì không thấy cô đâu.
Anh từ ngồi dậy, chiếc chăn theo đó mà tuột xuống, để lộ cả lửa thân bên trên cùng những vết cắn đầy ái muội khiến người nào đó nhìn vào mà đỏ mặt tía tai.
Không giống đêm đầu tiên, cô coi anh là trai bao mà phóng túng bản thân mình một đêm, rồi hôm sau liền vứt lại một sấp tiền dứt khoát rời đi. Nhưng lần này, cô lại ngồi ở lại kiên nhẫn chờ người đàn ông trên giường kia tỉnh lại.
Anh thoáng sững người có hơi bất ngờ. Không giống dáng vẻ say tình của cô đêm qua, giờ đây cô một thân âu phục, vẻ bề ngoài chỉnh tề, nghiêm túc trưởng thành, cả khuôn mặt không một chút biểu cảm, toàn thân toả ra một luồng khí lạnh.
Dáng vẻ của cô hiện giờ không vui, anh tính kế để lên giường với cô thì làm sao người con gái này có thể vui. Anh biết, Khương Nhiễm đây là tức giận rồi.
Nhưng trước sự giận dữ này của cô, bộ dạng anh vẫn hờ hững, ung dung một tay chống lên đầu gối ngắm nhìn con mèo nhỏ đang xù lông.
Thấy anh nhìn chằm chằm mình như vậy, cô mất hết kiên nhẫn, tỏ ra vô cùng khó chịu, lạnh giọng lên tiếng.
“ Tối qua... là cậu đã bỏ thuốc tôi.”
Không phải câu hỏi mà là sự khẳng định vô cùng chắc chắn từ Khương Nhiễm.
Bởi vì không cớ gì mà anh vừa rời đi mà cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-y-loan-yeu-em-bang-ca-sinh-menh/2963858/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.