Sở Lăng nhìn thấy mình và Alex đã lao xuống vượt qua cả Arthur và những người khác nhảy xuốngtrước, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa, Arthur mặc dù thấy được tìnhcảnh bên này nhưng cũng không thể tiến tới cứu được.
Sở Lăng càng lo lắng hơn kêu lớn:
“Alex, nếu anh không tay, cả hai chúng ta đều chết!”
Alex từ phía trên nhìn hắn, bên môi hiện lên một nụ cười ôn nhu:
“Vậy cùng chết đi.”
Sở Lăng nhìn thấy Alex thong thả mỉm cười như vậy, nhất thời á khẩu khôngtrả lời được, đôi lam mâu quen thuộc lóe sáng hút hồn, rành mạch nói với cậu—— anh cam tâm tình nguyện muốn cùng cậu đồng sinh cộng tử.
Trái tim Sở Lăng lại bắt đầu cảm nhận được thứ tình cảm đau khổ mệt mỏi,nhưng cậu không còn thời gian dư thừa để lo nghĩ nhiều nữa, ngọ nguậyvươn cánh tay cầm lưỡi kiếm đặt lên cánh tay đang bị Alex nắm chặt.
Alex kinh hoảng hét lên:
“Không! Lăng, đừng.”
Sở Lăng nhìn đôi lam mâu đang vô cùng kích động, nhẹ nhàng lắc đầu, ảm đạm nói:
“Alex, tôi sẽ không để anh chết, sinh mạng của anh quan trọng hơn.”
Alex hét lớn:
“Lăng, nếu em dám chết trước mặt tôi, tôi thành quỷ cũng không buông tha em!Cho dù phải đuổi theo tới địa ngục, tôi cũng nhất định tìm được em!”
Sở Lăng cầm chặt lưỡi kiếm đang định cắt đứt tay mình, nghe thấy lời uyhiếp của Alex không khỏi do dự, Alex luôn nói là làm, cậu không thể bỏmặc lời nói của anh, nhưng mà…..tình cảnh này, nếu trễ hơn nữa, haingười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-phap-lan-tay/2840112/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.