Alex chậm rãi đứngdậy: “Lăng, trong lòng em hiểu rất rõ, nhiệm vụ bọn họ nhận được giốngnhư em, là tới giết tôi. Nếu tôi cho bọn họ một con đường sống, em chorằng bọn họ cũng sẽ nương tay với tôi sao?”
Sở Lăng bất giác á khẩu không trả lời được.
Ray nói: “Alex, thời gian của chúng ta không còn nhiều lắm, anh quyết định thế nào.”
Alex còn chưa mở miệng, Sở Lăng đã ngẩng đầu đối diện với ánh mắt anh, thấp giọng nói: “Xin anh.”
Alex chăm chú nhìn vẻ mặt lo lắng của cậu, con ngươi xinh đẹp tràn ngập cầuxin, rốt cuộc bất đắc dĩ than nhỏ nói: “Ray, tạm thời bắt sống giamlại.”
Ray thấy Alex cuối cùng cũng không đành lòng làm trái yêucầu của Sở Lăng cũng không cảm thấy bất ngờ, nhún vai nói: “Alex, anhquả thực ngày càng nhân từ.” Sau đó dẫn thuộc hạ rời khỏi.
Sở Lăng nhẹ nhàng thở ra, cúi đầu tránh đi ánh mắt của Alex, nhẹ nhàng nói: “Cám ơn.”
Alex di chuyển tới gần, cầm lấy một bàn tay cậu: “Em tính cảm tạ tôi như thế nào?”
Tim Sở Lăng bắt đầu đập dồn dập, dùng sức rút tay về, vẫn không dám ngẩngđầu lên nhìn Alex, âm thầm hít sâu, cố gắng giữ cho âm thanh mình vẫncòn bình tỉnh: “Anh đang uy hiếp tôi sao?”
Alex vươn tay đặt bênhông cậu, khẽ cười nói: “Đương nhiên, dù sao thì tôi cũng không phảiquân tử gì, có cơ hội lại không dùng không phải quá ngu ngốc sao?”
Sở Lăng trong lòng cứng ngắc một chút, cuối cùng lấy tay đẩy Alex ra, quay đầu né tránh ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-phap-lan-tay/2840042/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.