Alex cười cười: “Đượcrồi, Lăng, chúng ta không nói đến chuyện này, đó cũng không phải vấn đềkhiến tôi lo lắng, tôi hiện giờ chỉ quan tâm đến một việc, đến bao giờem mới chịu ăn cơm?” Anh vừa nói, vừa vươn tay về phía Sở Lăng.
Bàn tay Sở Lăng khẽ đẩy mép bàn, chiếc ghế da nhẹ nhàng trượt về phía sau, sau đó cậu lập tức đứng dậy muốn rời khỏi.
Alex bước tới kéo Sở Lăng lại, nghiêm túc nói: “Lăng, tôi nói tất cả đều làthật, cho dù phải đối địch với toàn thế giới tôi cũng không quan tâm,tôi chỉ lo lắng cho em, để ý tới em thôi.”
Sở Lăng không kiềmđược cảm xúc đang dâng lên trong lòng khẽ cắn môi, quay đầu sang hướngkhác né tránh ánh mắt thâm tình của Alex, cố gắng hết sức nhắc nhở bảnthân hết lần này đến lần khác tuyệt đối không được mềm lòng! Người nàylà địch nhân, hơn nữa còn là nam nhân, chính mình tuyệt đối không thể để cái gọi là tình yêu kia làm dao động, không thể khuất phục cũng khôngđược thỏa hiệp, tuyệt đối không thể! Bị bắt làm tù binh, thậm chí cóchết đi cũng không phải chuyện đáng xấu hổ, nhưng nếu bị người này nắmgiữ được trái tim mới chính là vạn kiếp bất phục!
Alex đối mặtvới biểu tình lạnh lùng cùng trầm mặc trước sau của Sở Lăng, trong lòngbỗng dưng tràn ngập cảm giác vô lực và thất bại, ôm Sở Lăng vào lòng,gắt gao ôm cậu thật chặt, thở dài nói: “Lăng, nói cho tôi biết, em muốntôi làm thế nào mới đồng ý không chống cự nữa? Em rốt cuộc muốn ta làmgì mới không hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-me-phap-lan-tay/2839980/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.