Chương trước
Chương sau
Nó đang nhổ cỏ sau vườn.Vẩn chưa hết tức chuyện lúc nảy đột nhiên bị ăn 1 cái tát lãng nhách,còn bị xem thương thật sự không thể nuốt cục tức nỗi.

Củng đã đươc 1 tháng rôì,nó và hắn hình như chưa 1 lần nói chuyện với nhau 1 câu,nó lo học về thì túi bụi làm việc nhà,ngoaì nấu ăn đã có sẳn đầu bếp thì bao nhiêu việc nó phải làm hết,lam đến tôí mệt chỉ biết lăn ra ngủ,hắn đi lam suốt về nhà thi nó không lam việc cũng lăn ra ngủ không hề noí vơí nhau câu nào.Nhưng vậy mà nó còn mừng vì nó chẳng thèm muốn nhìn thấy hắn,chỉ làm nó them tức mà chết sớm.

“trời ơi,tức …tức quá mà”_nó hì hụt nhổ,nhìn cỏ mà cứ như cỏ là kẻ thù giết cả nhà nó vậy.

-Cái tên chêt tiệt biết con xà tinh đó đánh mình vậy mà củng không them nói 1 tiếng.

-Cái đồ dâm đãng,mê gái,dù gì mình cũng là con gaí chứ bộ…Gừrrr

Nó như con thú điên,ánh mắt toé lửa,nó nhổ cỏ mà như đang giết người dùng cỏ để trúc giận.

-YAAAAAAAAA…CHỪNG NÀO MỚI HẾT ĐỜI LÀM NÔ LỆ ĐÂY.!_nó đột nhiên ngẩn mặt lên trơì la lớn.

-Nắng quá điên hả.”_Bá đạo thế này không còn ai khác là hắn rồi,hắn cũng biết true chọc ngưiời đấy chứ.

Nó nghe thấy tiếng sau lưng,thấy hắn đang đứng khoang tay nhìn nó.Nó chẳng them noí,quay qua nắm bức cỏ liên tục.

-Cô nhổ cỏ hay xới đất?_Tay bỏ vào túi quần,dáng vóc cao lớn đứng giữa khu vườn làm thân hình càng tỏ ra tráng kiệt,đôi mắt thâm sâu nhu nhu mà nhíu lại.

-Không thấy nhổ cỏ sao,Cậu Chủ?_nó bực mình quay qua cáo ngắt.

-Cô không được dạy cách nhổ cỏ sao?._hắn cố tình chọc tức nó ,nhưng vẻ uy nghiêm lạnh nhạt vẫn giữ.

Nó im lặng không noí,rôì đứng dậy mở voì nước.Nó cầm ống nước xịt thẳng vaò người hắn.

Hắn bất ngờ không kịp né bị nó xịt ướt hết quần áo.

-Trơì nắng quá,để tôi giúp Cậu chủ hạ nhiệt nha._nó cười hả dạ ,hắn chạy né tới đâu nó phun voì tới đó.

-DỪNG LẠI,TÔI NÓI CÔ DỪNG LẠI NGHE KHÔNG.”hắn đanh mặt,tia giận dữ chiếu vào nó cảnh cáo.

-CẬU CHỦ NÊN THƯ GIẢN CHỨ.”Nó hét lớn rồi cười gian manh.

Hắn bước ngang nhiên đi tới,coi những trò ấu trĩ này thật vớ vẫn,những tia nước mạnh bắn vào người mà cứ oai oai bước tới nó.Thấy thế no lùi về sao,nhưng chân hắn vốn dài vài bước đã nắm được tay nó,cái vòi vô ý phun lên cao rồi đổ xuống 2 người.

Nó đúng là 1 tên đầu gấu,ngang bướng và lì lợm,chẵng biết sợ hắn là gì,hắn vốn trong mắt cô là 1 hun thần vừa thần bí,vừa ngang tàn,cứ nhìn mặt hắn không 1 chút biễu cảm mãi thế này thật làm nó chịu không được.Coi như to gan 1 lần,quậy phá,ít nhiều gì cũng bị hắn hành hạ nhiều rồi,có bị them cũng không lạ nữa.

Nó Và hắn cả 2 ướt hết từ trên xuống.,chẵng phải gương mặt lãnh đạm,không chút biễu cảm,kiêu ngạo nữa.

Hắn nhìn nó cười thoải maí,dưới những tia nước hắn từ tức giận mặt lại giản ra,khi naỳ nó trong đáng yêu và xinh đẹp biết mấy.Hắn ngây người đứng im nhìn nó cười hồn nhiên sau màn nước cứ để mặc cho nó phun nước vào người minh.Nhưng hắn cũng chẵng kém,áo sơ mí hắn nước thấm sát vào ngươì,lộ cả thân hình lực lưỡng,cơ bắp chắc nịch, ngực to vai rộng,và thân hình cao tráo,khuôn mặt thấm nước khiến hắn nam tính và quyến rủ hơn hết.

-HAI NGƯỜI ĐANG LÀM GÌ VẬY._tiếng nói chanh chua của Diễm My vang lên phá tan cả khung cảnh.

Nó bất giác quay sang nhìn.

- Anh sao anh bỏ e 1 mình trong phòng chứ,làm e đi tìm anh khắp nơí,ra là anh ở đây với con người lam naỳ hả_vừa xoa xoa người Vĩ ả không quên dành cho nó 1 cái nhìn khinh miệt không thiện cảm.

-Cô ra đây lam gì._lại trở về vẻ lạnh nhạt,khó gần đó,

-Thì kiếm anh._My chu môi nói như thản nhiên.

-Haiz…thôi tôi vào thay đồ._nó chẳng muốn nhìn cô ta chút naò mắc công cục tức lại trồi lên nữa nên vội đi chỗ khác,

Hắn không noí gì để nó bước vào trong.

-Anh mình vaò phòng đi anh,em tắm xong rôì.

-Tôi mệt rồi,cô về đi.

-Nhưng mà…lúc nảy anh noí muốn vui vẻ mà._cô ta nhỏng nhẽo kéo tay hắn.

Hắn liếc My 1 cái sắc bén,vẻ mặt ánh hiện quần tối.My như có ai chọc lưng mà rùn mình sợ hãi.Cô liền ngoan ngõan nghe lời.

-Dạ..vậy tôí nay mình gặp nha anh._dù có tiếc nuôí nhừng lời hắn nói có muốn nũng nịu cũng vô ích.

Hắn bưóc lên phòng thay quần aó,nhưng lại mở của phòng nó.

Nó từ trong phòng bước ra.

-Gì đây_nó cao giọng nhìn hắn.

-Thay đồ cho tôi.”_Sao có kẻ nói chuyện thản nhiên như thế,chẵng thể nào nhịn được cái cách luôn lãnh đạm lạnh lung này mà.Nó trừng mắt nhìn hắn ngạc nhiên.

-Anh lại lên cơn nữa hả._Nó khó chịu nhìn hắn bước đi.

Hắn keó tay nó lại.Đẫy nó vaò tường.

-Cỡi ra!””Dương vĩ lạnh nhạt ra lệnh.!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.