"Một đệ tử chân truyền được Tứ Tượng Môn cử đến giao lưu, không phải là một tu sĩ Trúc Cơ bình thường cũng là chuyện dễ hiểu." Nữ tu áo đỏ mặt không biểu cảm, truyền âm đáp lại.
"Ngọc Âm sư muội cũng không phải là lần đầu phụ trợ người khác tẩy tủy, hẳn là biết cơn đau khi tẩy tủy kinh mạch này có thể thấu tận xương tủy. Dù có người trông có vẻ dễ dàng chịu đựng được, đó cũng là giả vờ thôi. Sự co giật và run rẩy của cơ mặt không thể nào qua mắt được hai chúng ta."
"Nhưng vị Vương sư đệ này của Tứ Tượng Môn lại khác. Nhìn dáng vẻ phong thái nhẹ nhàng của hắn, dường như thật sự không cảm nhận được chút đau đớn nào. Chuyện này có chút kỳ quái. Chẳng lẽ là người trời sinh không biết đau sao?" Tu sĩ nam tóc hoa râm luôn miệng kinh ngạc.
"Ai mà biết được? Cũng có thể vị Vương sư đệ này thật sự có ý chí hơn người, có thể xem đau đớn như không." Nữ tu áo đỏ vẫn không chút gợn sóng mà truyền âm đáp lại.
"Ha ha, có lẽ vậy. Vị Vương sư đệ này có thiên phú như vậy, nói không chừng thật sự có thể nhập môn tu luyện Xích Dương Đại Pháp. Nếu thật sự thành công, vậy thì chính là người ngoại tông đầu tiên học được Xích Dương Đại Pháp rồi." Tu sĩ nam áo đỏ cười he he.
"Sao, huynh vẫn còn không cam lòng vì chuyện năm đó không thể nhập môn Xích Dương Đại Pháp à?" Nữ tu áo đỏ ánh mắt hơi lóe lên hai cái rồi hỏi.
"Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4872186/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.