Tinh quang lóe lên, Viêm Thiết còn chưa thành hình đã tán loạn rồi biến mất.
Xem ra, việc dùng vật liệu từ bên ngoài để tự tay luyện chế pháp khí và nguyên liệu ở đây cũng không được hệ thống Thái Nguyên công nhận, không cách nào sao chép trực tiếp trong đại sảnh màu bạc được.
Như vậy, một vấn đề khác lại xuất hiện.
Pháp khí được chế tạo bằng vật liệu từ thế giới bên ngoài, liệu có thể dùng ngân phù mang ra ngoài không? Nếu có thể, vậy thì vật liệu và pháp khí do không gian này sao chép ra có được không?
Vương Vũ nghĩ vậy, một tay nắm vào hư không, một tấm gương bạc to bằng lòng bàn tay ngưng tụ ra trong ánh tinh quang. Sau đó, hắn lại điểm một cái về phía hư ảnh của cái bình nhỏ màu bạc.
Trong bình nhỏ phun ra một mảng ngân vân, cuộn một vòng trước người rồi quay về.
Thanh phi đao màu đỏ nhạt và tấm gương trong tay hắn đều đồng thời biến mất không thấy, đã bị thu vào trong bình nhỏ.
"Thái Nguyên, đăng xuất giao diện."
Vương Vũ nhìn hư ảnh của cái bình nhỏ cách đó không xa, không chút do dự mà khẽ quát một tiếng.
Một khắc sau, trước mắt hắn bạch quang đại phóng, thân hình trong đại sảnh màu bạc bắt đầu trở nên mơ hồ.
"Vút" một tiếng, hư ảnh của cái bình nhỏ màu bạc bỗng nhiên hóa thành một luồng ngân quang bắn tới, biến thành một lá phù chui vào giữa hai lông mày của hắn.
Ánh sáng trắng trước mắt thu lại!
Vương Vũ đang ngồi xếp bằng trong mật thất mở hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4872183/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.