“Bẩm sư tôn, mấy năm nay toàn bộ tâm tư của đệ tử đều đặt vào việc Trúc Cơ, đối với công pháp Trúc Cơ hiểu biết không nhiều, cũng chưa từng phân tâm tu luyện 《Huyền Giáp kinh》.”
Sau khi đứng dậy, Vương Vũ thành thật đáp.
Quả thực, để có thể sớm ngày Trúc Cơ, hơn mười năm qua phần lớn tinh lực của hắn đều đặt ở Hỏa Linh công và đan thuật, các loại pháp thuật cùng bí thuật khác gần như chưa từng đụng tới.
Huyền Giáp công tuy là một môn luyện thể công pháp nhị giai, nhưng đồng thời cũng cần rất nhiều vật ngoại hỗ trợ, tiêu tốn không nhỏ. Với hoàn cảnh tài nguyên vốn đã eo hẹp như hắn, tự nhiên không thể san sẻ thêm để luyện công pháp này, tránh ảnh hưởng đến quá trình Trúc Cơ.
“Ngươi cũng xem như hiểu chuyện, biết rõ bản thân muốn gì. Không tệ. Một ngày chưa Trúc Cơ, thì trên con đường tu tiên liền chậm hơn người ta một ngày. Chỉ sau khi Trúc Cơ, thọ nguyên tăng vọt, mới có khả năng đi xa hơn trên con đường đại đạo. Năm xưa sư huynh đệ đồng lứa với vi sư, trong thời kỳ Luyện Khí có không ít người mạnh hơn ta nhiều, ta thậm chí không lọt nổi vào mười người đứng đầu lúc ấy. Nhưng thì sao chứ? Cuối cùng trong một khóa ấy, chỉ có mình vi sư trở thành Kim Đan.”
Thiên Thiềm Lão tổ bình tĩnh nói.
“Sư tôn dạy phải, mong sư tôn chỉ điểm nhiều hơn.” Vương Vũ nghe vậy, lập tức cung kính cúi mình đáp.
“Công pháp chủ tu từ Trúc Cơ kỳ trở đi thì không còn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4722715/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.