Ngày thứ hai, trong đại sảnh của Thái Nguyên đăng lục giới diện.
Vương Vũ đứng vững trên một mảnh thảo địa, hai chân đạp đất, song thủ kết ấn, phía trên đỉnh đầu đồng thời có sáu mặt kính màu hồng nhạt lơ lửng. Ba chiếc hợp thành một nhóm, chia làm hai nhóm đồng thời xoay tròn bay lượn trên không trung, tốc độ ngày một tăng nhanh.
“Vút!”
Đột nhiên, một mặt kính trong đó mất khống chế, rơi mạnh xuống, nện thẳng xuống mặt đất gần đó, tạo nên một tiếng trầm vang.
Thấy cảnh ấy, Vương Vũ cau mày, khẽ vung tay phải.
Mặt kính mất khống chế liền nảy lên, bay vút trở lại không trung.
Vương Vũ tiếp tục kết ấn, sáu mặt kính vẫn xoay tròn quanh thân, song mỗi lúc lại có một hai chiếc đột ngột rơi xuống, mất đi kiểm soát.
Vương Vũ khẽ thở dài một hơi, giơ tay triệu hồi, toàn bộ kính lập tức bay ngược về phía hắn. Thế nhưng, ngay khi chạm tới thân thể, từng chiếc lại đột nhiên lóe sáng, rồi nổ tung, hóa thành quang hoa lấp lánh mà tiêu tán giữa không trung.
Chín mặt kính tử mẫu phù du này, vốn đều là do hắn dùng tinh thần lực tại đại sảnh ánh bạc trong giới diện Thái Nguyên đăng lục ngưng tụ mà thành, hoàn toàn do hư vô sinh hữu.
“Chỉ dựa vào thuật Ngự Khí và Điểm Kim, quả nhiên không thể đồng thời khống chế nhiều bộ pháp khí. Xem ra phải đợi đến sau khi trúc cơ, ngưng luyện thần niệm, mới có thể làm được điều này.”
Vương Vũ lẩm bẩm nói, rồi vươn tay chộp vào hư không, từng mặt kính màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712097/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.