Vương Vũ rất nhanh đã tìm ra từ đống sách chất đầy trên giá một quyển sách dày có bìa vàng, bên ngoài đề bốn chữ lớn màu đen: 《Phong Tương Ngữ Lục》.
Vương Vũ mở sách ra, mắt quét một lượt mười dòng, lật nhanh qua từng trang.
Đừng nhìn quyển sách dày như thế mà lầm, thực ra mười phần thì tám chín phần là ghi chép về kiến văn dị thú của một tu sĩ Trúc Cơ tên Phong Tương Tử mấy trăm năm trước từng chu du khắp nước Ngu, phần còn lại mới là đôi chút tâm đắc của lão về việc thuần dưỡng linh thú.
Khác với nước Ngô phần lớn là đồng bằng, nước Ngu lại phần nhiều là núi cao vực hiểm, là những nơi hiểm ác mà nhiều tu sĩ cấp thấp cũng không muốn đặt chân đến.
Cho nên vị Phong Tương Tử này sau khi ở nước Ngu gần như nửa đời người, quả thật đã phát hiện không ít dị thú kỳ lạ, nhưng đồng thời cũng nhiều lần suýt chết dưới móng vuốt yêu thú cường đại.
Vương Vũ rất nhanh đã tìm đến phần giữa sách, thấy có ghi chép về linh thú dị biến liền chăm chú xem kỹ.
Phần này ghi lại sự việc Phong Tương Tử từng gặp ở một nơi tên gọi Hoa Ngữ Lâm trong nước Ngu, tại đó lão gặp phải một bầy Thổ Vĩ Viên. Trong lúc giao chiến với bầy yêu viên ấy, lão tận mắt chứng kiến một con Thổ Vĩ Viên đột nhiên lặn sâu xuống đất rồi bắt đầu dị biến. Kết quả, khi con yêu viên ấy từ dưới đất nhảy lên trở lại thì đã mọc thêm một cái đuôi và hai cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712090/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.