Vương Vũ theo sát Tây Môn Mi bước vào đại sảnh, vừa vào đến nơi liền thấy một vị lão giả mặc hoàng bào, dung mạo đoan chính, thần thái khác thường, đang ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế giữa đại sảnh, trong tay còn đang nhẹ nhàng xoay chuyển hai quả hồ đào màu tím. Bên cạnh lão, một con cự thiềm toàn thân kim sắc nằm phủ phục, thể hình to gần bằng con nghé con.
Con cự thiềm ấy toàn thân kim quang lấp lánh, trông như được đúc từ vàng ròng, hai mắt lại xanh biếc lóng lánh, tựa như hai viên ngọc lục bảo khổng lồ.
Chính là tam giai linh thú trong truyền thuyết – Thiên Thiềm! Vương Vũ nhìn kỹ con cự thiềm thêm mấy lượt, sau đó liền cùng Tây Môn Mi tiến lên hành lễ với vị lão giả hoàng bào: “Mi nhi bái kiến tổ phụ.”
“Đệ tử bái kiến lão tổ.”
Hai người đồng thanh cất tiếng.
“Đứng lên đi. Ngươi chính là Vương Vũ?” Thiên Thiềm lão tổ nhìn Vương Vũ hai lượt, nhàn nhạt hỏi.
“Hồi bẩm lão tổ, chính là đệ tử.” Vương Vũ cung kính đáp.
“Từ trước đến nay, Mi nhi nhiều lần nhắc đến ngươi trước mặt ta, nói rằng trong chuyến đi vào bí cảnh lần này, nếu không có sự trợ giúp tận lực của ngươi, chỉ sợ không thể lấy được Huyết Nguyên cô.” Lúc này, Thiên Thiềm lão tổ mới hiện ra một chút ý cười trên nét mặt.
“Đệ tử chỉ là tận chút sức mọn mà thôi, nếu không nhờ Tây Môn sư tỷ tinh thông trận pháp, lại thêm phù bảo có thể che giấu tung tích, e rằng đệ tử ngay cả khu vực trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712075/chuong-277.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.