Sau một trận quay cuồng trời đất đảo lộn, cảnh sắc trước mắt Vương Vũ chợt thay đổi, người và chiếc cốt chu dưới chân đã xuất hiện giữa không trung.
Ngay khoảnh khắc hắn thoát ly khỏi bí cảnh, ảo ảnh mũi tên trắng nơi mu bàn tay cũng âm thầm tan biến.
Hắn đưa mắt đảo qua, liền nhìn thấy một luồng xoáy khổng lồ phía trên và bốn vị tu sĩ Trúc Cơ khác đang đứng lơ lửng quanh đó, đều đạp trên pháp khí phi hành.
Một nam tử Trúc Cơ mặc đạo bào Tứ Tượng Môn liếc nhìn Vương Vũ vừa từ trong xoáy bay ra, liền mỉm cười ôn hòa nói:
“Vị sư điệt này, vừa ra khỏi bí cảnh thì nên tìm chỗ nghỉ ngơi bên dưới, chớ cản trở người phía sau. Nếu muốn quy đổi điểm công huân tạm thời hoặc bán chiến lợi phẩm trong bí cảnh, có thể đến gian nhà phía kia để đổi lấy.”
Nói rồi thúc giục cốt chu dưới chân, bay thẳng về khu đất trống giữa doanh địa của bốn tông.
“Lý đạo hữu, vị sư điệt này của ngươi dường như không phải hạng tầm thường.” Bên cạnh hắn, một lão giả mặc đạo bào vàng, trước ngực thêu chữ “Trúc” màu bạc, đợi Vương Vũ rời đi rồi mới thấp giọng nói một câu.
“Ồ? Long huynh nói vậy là có ý gì? Theo ta thấy thì vị sư điệt này chỉ là tu vi Hậu kỳ Luyện Khí mà thôi.” Họ Lý kia mỉm cười, phản vấn.
“Còn phải hỏi sao? Một tên Luyện Khí Hậu kỳ mà có thể bình an vô sự rút lui khỏi bí cảnh Già Lam, lại không mất tay mất chân, còn chưa đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712072/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.