Vương Vũ suy nghĩ một chút, rồi lấy từ túi trữ vật ra một chiếc hộp sắt đen ngòm, cẩn thận đặt khối đá kỳ dị kia vào trong, lại dán thêm hai tấm phù lục lên hộp để đề phòng bất trắc.
Hắn dự định sau khi quay về thế giới bên ngoài, sẽ tìm người giám định, xem có thể tra ra lai lịch của khối đá kỳ quái này hay không.
Sau khi xử lý xong xuôi, Vương Vũ mới lại tập trung tiếp tục lên đường.
Vài canh giờ sau, hắn đã phi hành vượt qua hơn trăm dặm, đến khi mơ hồ nhìn thấy rừng rậm bạt ngàn ở rìa ngoài bí cảnh, mới thật sự buông lỏng tâm thần.
Vương Vũ điều khiển phi chu hạ xuống một vách núi, dùng thanh trường đao xanh đỏ của mình trực tiếp khai mở một động đá đủ cho một người nằm, sau đó lại dùng đá núi phong kín cửa động, lúc này mới mỏi mệt vội vàng thiếp đi.
Chuyến đi lần này cùng vị sư tỷ Tây Môn kia, có thể nói là trùng trùng trắc trở.
Ngay cả hắn cũng cảm thấy kiệt quệ, không thể chỉ dựa vào tọa công để khôi phục tinh lực, mà nhất định phải có một giấc ngủ thực sự mới được.
...
Sáng hôm sau.
Khang Vô Ngân theo sự dẫn dắt của lão hòa thượng, đi tới tầng cao nhất của tòa tháp.
Viên Thông chẳng rõ đã bị hạ loại cấm chế nào, vẫn hôn mê bất tỉnh, bị lão hòa thượng xách một tay mà mang theo bên mình.
Bước ra khỏi lối vào, trước cánh cửa đồng khổng lồ, gã nam tử tóc ngắn nửa thân trần vẫn đang khoanh chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712058/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.