“Kim lão quá lời rồi. Đại đạo ở ngay trước mắt, vãn bối dĩ nhiên sẽ không nhường bước cho bất kỳ ai, cùng lắm thì đi nơi khác tìm cơ duyên bù lại cũng được.
Chẳng qua Vương sư đệ không phải hàng đệ tử luyện khí tầm thường, ta chỉ nghĩ rằng có hắn trợ giúp, cơ hội thành công ắt sẽ lớn hơn vài phần.” Tây Môn Mi nhíu mày, không chút do dự đáp lại.
“Hề hề, nha đầu, nhớ kỹ cho ta, thiên hạ này, người duy nhất có thể dựa vào, chỉ có chính mình mà thôi. Ngươi không để ta ra tay cưỡng ép giữ người lại, sau này đừng hối hận. Giờ chuyện quan trọng nhất là tìm kiếm bảo vật, đừng quên, nơi đây không chỉ có hai người các ngươi.” Tiểu cự thiềm hề hề cười, nói ra lời đầy ẩn ý.
“Việc này ta đã nghĩ kỹ từ lâu. Nếu Già Lam thượng nhân đã mang linh thú cùng bày bố mật cảnh này, vậy thì nơi nào có khí tức yêu thú cường đại, phần nhiều là có liên quan.
Còn như cảm ứng yêu khí, với Kim lão mà nói, chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.” Tây Môn Mi vẻ mặt đầy tự tin đáp lại.
“Ngươi đã có tính toán, ta tự nhiên toàn lực phối hợp. Phân thân này đã phục dụng Tạo Hóa đan, chỉ có thể duy trì ba ngày. Hết ba ngày, dù có tìm được bảo vật hay không, cũng phải lập tức rời khỏi nơi này.” Tiểu cự thiềm nghiêm túc nói, không cho phép chối từ.
Tây Môn Mi dĩ nhiên lập tức đồng ý.
Lúc này, Vương Vũ đã vượt qua một khu phế tích khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712045/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.