“Hạ diện còn có lối ngầm, sư đệ vì sao không sớm một chút nói.” Tây Môn Mi sửng sốt, sau đó lập tức đại hỉ.
“Phía dưới phải chăng có lối ngầm, ta cũng không quá khẳng định, nhưng hạ diện có cái gì đó thì chắc chắn đấy.” Vương Vũ nhìn chằm chằm vào nền đất lát gạch trắng, trầm giọng nói.
“Nếu như vậy, kia mở ra nhìn một chút chẳng phải sẽ biết rồi sao?” Tây Môn Mi không cần nghĩ ngợi liền nói.
“Đích xác như vậy, ta sẽ thử xem có thể dùng man lực phá hư phiến mặt đất này hay không. Sư tỷ mau tránh ra một chút.” Vương Vũ gật đầu nói.
Tây Môn Mi nghe vậy, lập tức lui ra ngoài phạm vi đồ án hình tròn trên mặt đất.
Vương Vũ thở dài một hơi, bạch sắc sóng khí theo miệng hắn cuồn cuộn tràn ra, nửa thân trên bỗng nhiên bành trướng, khiến thượng y bị căng phồng lên, lộ ra sau lưng một đầu hổ đồ án sống động như thật. Đồng thời, trên thân thể hắn, kim sắc vụ khí không ngừng cuồn cuộn tụ hội, bao bọc hai tay, hóa thành tinh mỹ kim sắc giáp tay.
Một tiếng quát khẽ vang lên! Hắn hai tay đồng thời phóng đại, hung hăng nện xuống nền gạch phía dưới.
“Oanh!” “Oanh!” Hai tiếng nổ vang dội.
Bạch sắc gạch đất lập tức lõm xuống, vỡ vụn một mảng lớn.
Vương Vũ trong lòng vui vẻ, còn chưa kịp tiếp tục tung quyền thì đúng lúc này, bạch sắc gạch đất nơi vỡ vụn đột nhiên hiện lên một đạo ngân sắc linh văn hư ảnh, chớp mắt lưu chuyển, khiến mặt đất khôi phục nguyên trạng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712037/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.