Tây Môn Mi lúc này đã thuận lợi bới gốc Huyết Nguyên Cô ra, không trực tiếp dùng tay cầm, mà lấy khối huyết sắc vải lụa trên mặt đất phủ lên huyết sắc cây nấm, sau đó dùng vải lụa bọc lại, rồi cả vải lụa lẫn cây nấm đều được đặt vào trong hắc sắc hộp gỗ.
Sau khi hoàn tất mọi việc, nàng mới thở dài ra một hơi.
Vương Vũ từ khối huyết sắc vải lụa kia ngửi thấy một mùi huyết tinh nhàn nhạt, tựa hồ cũng từng được nhúng qua tinh huyết yêu thú.
Cứ như vậy, Tây Môn Mi lại lấy ra một khối vải lụa cùng hộp gỗ, tiếp tục khai quật gốc Huyết Nguyên Cô thứ hai.
Vương Vũ không tiếp tục quan sát mà bước ra vài bước, nhìn quanh bốn phía, xem có thể tìm thêm được thứ gì khác không.
Dù sao, Địa Nguyên Linh Tuyền này thoạt nhìn đã không giống nơi bình thường. Ngoài Huyết Nguyên Cô, biết đâu còn có thể tìm được vật gì có giá trị.
Thế nhưng, bên cạnh đầm nước chỉ toàn là những khối bạch sắc tiểu thạch, nhìn qua một phiến trống trơn, đây cũng là lý do trước đó hai người có thể dễ dàng phát hiện Huyết Nguyên Cô.
Nhưng hắn vẫn chưa từ bỏ, lập tức tiến gần hơn về phía đầm nước, cúi đầu xuống một chút, quan sát vách bên trong đầm nước xem có gì đặc biệt hay không.
Kết quả là, ngoài một ít đạm lam sắc rêu xanh, chẳng thấy vật gì đáng chú ý.
Khoan đã... Đó là cái gì? Lúc này, Vương Vũ đã mở ra siêu tần hình thức. Khi ánh mắt vô tình quét qua mặt nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712033/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.