“Chỗ này ta có một khối thịt yêu thú Luyện Khí viên mãn bị giết chết, có thể dùng làm mồi nhử.”
Vương Vũ thấy vậy, liền theo trong túi trữ vật lấy ra một khối huyết nhục của quái mãng.
Khối huyết nhục này vì bị băng tàng quá lâu nên đã trở nên cứng còng.
Vương Vũ chỉ hơi vận chuyển công pháp, hồng sắc quang hà trên tay lưu chuyển, khoảnh khắc giữa liền khiến khối thịt được giải phong, thậm chí lớp ngoài còn hơi cháy sém, tỏa ra nhàn nhạt mùi thịt.
Cũng may có Tiểu Di Vân Phiên phù bảo, có thể che giấu khí tức, nếu không, khoảnh khắc ấy ắt đã kinh động đến đám sinh vật trong động quật.
Tây Môn Mi thấy vậy đại hỉ, vội tiếp lấy khối thịt, rồi bóp nát viên hắc sắc dược hoàn trong tay.
Dược hoàn vỡ vụn, hóa thành bột phấn rơi xuống khối thịt, sau đó chuyển thành dịch thể trong suốt, chui vào trong mà biến mất không thấy bóng dáng.
“Này một viên là ta đã bỏ ra không ít điểm cống hiến mới đổi được từ Dược Điện trong tông môn. Đây là thượng phẩm Mê Thú Hoàn, tuy chỉ là bất nhập giai đan dược, nhưng dù là yêu thú Luyện Khí viên mãn ăn phải, cũng sẽ mê man suốt một ngày một đêm, lợi hại vô cùng.”
Tây Môn Mi nói xong, liền ném khối thịt lên lưng bộ cơ quan chuồn chuồn, cổ tay khẽ rung, thôi động khôi lỗi tiến về phía lối vào động quật.
Lần này, vì không có một bộ cơ quan chuồn chuồn khác phóng ra hình ảnh, hai người chỉ có thể đứng xa xa, lặng lẽ quan sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712031/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.