Một nơi khác, cách xa mấy chục dặm, trên đỉnh một ngọn núi nào đó, một đạo huyết quang ảm đạm chợt lóe lên rồi rơi xuống.
“Phanh” một tiếng.
Sau khi huyết quang thu lại, Diệp Trân nửa quỳ trên mặt đất, thậm chí còn trực tiếp giẫm ra một cái hố đất không nhỏ.
Nàng gắt gao che chắn vùng đan điền bằng một cánh tay, thấp thoáng có thể thấy rõ một chuôi ngân sắc phi đao đang cắm tại thượng diện. Thế nhưng, chỗ y sam rách nát, lại lộ ra một tầng đạm ngân sắc giáp mềm.
Ngoài hộ thân pháp thuật ở bên ngoài, nàng còn có thêm thủ đoạn phòng ngự khác.
Ngân sắc phi đao, dù mũi đao nhờ vào cự lực Vương Vũ ném ra mà ngạnh sinh sinh xuyên phá giáp mềm, nhưng cuối cùng vẫn bị tiêu giảm quá nửa lực đạo, chỉ suýt soát cắm vào đan điền một đoạn nhỏ mà thôi.
Dẫu vậy, vết thương này vẫn khiến phần bụng nàng máu tươi chảy ròng. Trước kia, vì toàn tâm điều khiển Huyết Độn Phù phi hành, nàng căn bản không kịp chữa thương.
Lúc này, Diệp Trân mượn nhờ phù lục chi lực, chạy xa như thế, ngay cả Trúc Cơ tu sĩ cũng khó mà dễ dàng tìm đến. Đến khi hoàn toàn yên tâm, nàng mới vội vàng xử lý thương thế trên thân.
Nàng trước chịu đựng đau nhức, rút phi đao cắm trên bụng ra, rồi dùng đơn thủ cực nhanh điểm mấy huyệt đạo phụ cận đan điền. Sau đó, từ trong lòng ngực lấy ra một tấm phù lục dán lên thân, đồng thời từ túi trữ vật lấy ra một cái bạch sắc tiểu bình, một hơi uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4712012/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.