Vương Vũ trốn tại một phiến vách núi nào đó. Nơi đây có một thạch động cự đại bị đào rỗng bên trong.
Thạch động dài chừng sáu bảy trượng, động khẩu bị vài thước đá dày chắn kín chặt chẽ. Đồng thời, một thanh bó đuốc đặc chế đang hừng hực thiêu đốt, chiếu sáng toàn bộ thạch động, tựa như ban ngày.
Thậm chí, trên đỉnh thạch động còn có mấy lỗ thông khí to bằng ngón tay được pháp khí khai mở.
Lúc này, hơn phân nửa không gian bên trong thạch động là nơi đặt một cỗ khôi lỗi lang khổng lồ thân dài ba trượng, toàn thân đen nhánh.
Vương Vũ vừa kiểm tra cỗ khôi lỗi khổng lồ này, vừa không ngừng kinh thán:
“Giống như không phải Thiết Tinh bình thường, bên trong lại tăng thêm vài chủng tài liệu phụ trợ trân quý... Những minh văn này trông có chút quen mắt. Chẳng lẽ đây là loại minh văn ít thấy, có khả năng gia tăng pháp thuật đề kháng? Để ta nhìn xem... Đây dường như là minh văn gia tăng hỏa diễm ngăn cản, còn cái này thì là gia tăng Thổ thuộc tính ngăn cản... Ồ, chỗ cổ này có cấu trúc móc nối dùng để làm gì? Chẳng lẽ để cho đầu khôi lỗi này vặn vẹo linh hoạt hơn... Những ký tự này là gì đây...”
Rất nhanh, Vương Vũ đã kiểm tra hết toàn bộ bề mặt của khôi lỗi lang. Tại chỗ cổ của nó, hắn phát hiện một dòng chữ nhỏ không dễ nhận ra: “Thiên Công Tông - Bàng Sam”. Vương Vũ lập tức lộ ra thần sắc bất ngờ.
Cỗ khôi lỗi khổng lồ này xuất thân từ Thiên Công Tông, điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4711971/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.