Dựa theo lời giảng thuật của vị Thất Diệu thượng nhân, chỗ khó của pháp thuật trùng điệp nằm ở việc ngưng tụ pháp thuật ấn ký, còn chỗ khó của pháp thuật hỗn hợp lại nằm ở việc tham ngộ phức tạp linh văn đồ. Nhưng đối với hắn mà nói, dường như cả hai điều này đều không thành vấn đề.
Vương Vũ cố gắng đè nén sự mừng thầm trong lòng, ghi nhớ từng điều mà Thất Diệu thượng nhân đã giảng thuật, chuẩn bị sau khi trở về sẽ đưa toàn bộ những tư liệu này vào hệ thống Thái Nguyên.
Nửa ngày sau.
“Hảo rồi, lão phu giảng pháp tựu đến đây chấm dứt rồi, hy vọng chư vị sư chất đều có thể từ trong được lợi.” Thất Diệu thượng nhân cuối cùng cũng kết thúc giảng pháp, thao tác để liên hoa đài chậm rãi trở xuống thạch đài.
Những người khác thấy vậy, đứng dậy khom mình cảm tạ vị Thất Diệu thượng nhân, sau đó lần lượt lui khỏi đại điện.
Vương Vũ cũng hòa vào dòng người rời đi, nhưng khi đi đến cửa, hắn không nhịn được mà quay đầu nhìn lại một lần.
Hắn liền thấy Trần Thiên Hành cùng hai đệ tử chân truyền không rời đi, mà tiến lên thạch đài để trao đổi với Thất Diệu thượng nhân.
Vương Vũ như đang suy tư điều gì, rời khỏi đại điện rồi tách ra với Vạn Sơn.
Hắn không trở về động phủ ngay, mà điều khiển cơ quan phi điểu bay thẳng đến Tổng Vụ Đường.
Tổng Vụ Đường mới được xây dựng, nằm trong một khu kiến trúc dưới chân núi. Đan điện được coi là một trong những kiến trúc quan trọng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4711922/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.