“Đệ tử đa tạ lão tổ cùng sư bá hậu ái, nhất định sẽ cố gắng tu luyện thật tốt trong nội môn, tranh thủ sau này sớm có ngày Trúc Cơ.” Vương Vũ nghe được ý xa cách từ Cố sư bá, trong lòng bất giác lộp bộp, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, cúi người cảm tạ.
“Ngươi tự giải quyết cho tốt. Nếu sau này thật sự có thể đạt Trúc Cơ, cũng không uổng công lão tổ phá lệ vì ngươi một lần.” Cố sư bá gật đầu nhẹ, sau đó dẫn theo nữ tử mặc lam váy rời đi.
Vương Vũ đứng tại chỗ, mặt vẫn giữ vẻ cung kính, đưa mắt nhìn hai người dần khuất sau vách đá.
---
“Sư phụ, ngài vốn định để con chăm sóc Vương sư đệ một chút, tại sao vừa rồi lại thay đổi ý định?” Trên tầng mây trắng, nữ tử mặc lam váy nghi hoặc hỏi nam tử tóc đỏ trước mặt.
“Thiên Kỳ, vi sư sắp bế quan. Ban đầu, ta muốn để con chăm sóc Vương sư đệ một hai. Dù sao thần hồn của hắn từng gặp vấn đề, lại là người do lão tổ đích thân giao phó, ta không tiện làm ngơ. Nhưng giờ hắn đã hồi phục bình thường, không cần ta tốn công thêm nữa. Nếu quá nhiệt tâm, sẽ có người cho rằng vi sư cố ý nịnh nọt lão tổ.” Cố sư bá nhàn nhạt trả lời.
“Thì ra là vậy. Vậy sư phụ cảm thấy Vương sư đệ thế nào? Dù sao với Luyện Khí sơ kỳ đã được chọn làm nội môn đệ tử, mấy chục năm nay ở Tứ Tượng Môn cũng hiếm gặp.” Nữ tử mặc lam váy gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lo-tien-tung-c/4711881/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.