“Nhóc con, anh theo đuổi em được không?”
Tuy rằng đây là câu nghi vấn nhưng phần kiên định trong đó chỉ có mỗi Carlos hiểu được.
Những lời này, Carlos đã giấu kín dưới tận đáy lòng thật lâu, hiện tại nói ra ai cũng không biết hắn cảm thấy nhẹ nhàng thế nào.
Thú nhân dựa vào khứu giác tìm kiếm bạn lữ cho nên bọn họ phần lớn đều là nhất kiến chung tình (nhưng á thú nhân thì lại đều cho rằng thú nhân thấy bọn họ xinh đẹp thì liền động dục =.=)
Lần đầu tiên Carlos gặp Estes trong rừng rậm, khứu giác của hắn đã giúp hắn tìm được bạn lữ tương lai rồi. Chẳng qua lúc đó, Estes thật sự quá nhỏ (5cm) cho nên Carlos cũng không có ý thức được điểm này. Hắn đem phần cảm giác này trở thành lòng hiếu kỳ (tò mò) đối với tiểu tinh linh mà thôi, cũng chính vì vậy hắn mới có thể cường thế bức bách Estes ở lại bên người – nếu đối đãi với bạn lữ hắn tuyệt đối sẽ không làm như vậy.
Lần đầu tiên mơ hồ nhận thức tình cảm này là lúc Estes bị bệnh. Khi đó hắn lo lắng không thôi, lo lắng cho tiểu tinh linh chiếm cứ hết thảy mọi suy nghĩ của hắn, cũng chính vào thời điểm đó hắn mới ý thức được cậu đối với hắn có bao nhiêu trọng yếu. Nhưng lại vì Estes quá nhỏ, sự sai biệt chủng tộc khiến hắn một lần nữa phải chôn giấu tình cảm này dưới đáy lòng, không thể công khai.
Mà sau khi quay về Mông Tát, Estes lại đột nhiên bày ra hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-tren-vai-da-thu/2385639/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.