Trong rừng rậm, quần lang truy đuổi con mồi, dưới mệnh lệnh của Lang Vương dùng nanh vuốt sắc bén đoạt đi sinh mệnh của con mồi.
Ngân Lang Vương cũng không tham gia cuộc săn, khi thấy đại cục đã định liền quay đầu rời đi còn vấn đề thực phẩm đã có lang hội lo liệu.
“Carlos, chúng ta đi đâu vậy?” Estes từ lông mao của ngân lang chui ra, bộ dạng mơ mơ màng màng cho biết lúc trước là cậu đang ngủ.
“Hái trái cây” mặc dù lang là loài ăn thịt nhưng ngẫu nhiên vẫn sẽ ăn chút trái cây nên ngân lang cũng biết rõ khu vực phụ cận nơi nào có quả dại chín thơm ngon.
Đi một lát họ đã tìm được 1 cây đào. Quả đào chín mọng mọc đầy trên cây, nặng trĩu quả oằn cả cành đào.
Estes nhìn xem nước miếng đều mau chảy ra. Vội vàng bay lên ôm lấy 1 quả vừa hồng vừa mọng, dùng sức bứt nó ra. Đáng tiếc tuổi nhỏ lực bạc, cậu cố sức nửa ngày nhưng quả đào vẫn ở trên cây, nửa điểm suy chuyển cũng không có.
Ngân lang ngồi yên hứng thú nhìn tiểu tinh linh vất vả cố gắng, không có nửa điểm ý định giúp đỡ.
Estes mệt mỏi đổ mồ hôi đầy đầu mà chỉ có thể phồng má nhìn quả đào sinh hờn dỗi.
“Cần giúp không?” dường như đã xem đủ náo nhiệt, ngân lang nhàn nhã hỏi.
Estes đột nhiên quay đầu nhìn ngân lang phía dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn phẫn nộ “Ngươi có thể giúp mà không lên tiếng, cứ ngồi nhìn ta làm trò cười!” Ở chung 1 đoạn thời gian, Estes cũng không còn sợ ngân lang như lúc đầu nữa. Trừ những lúc ngân lang tức giận thì rất dọa người còn bình thường vẫn là có thể thoải mái ở chung.
“Ngươi không nhờ mà ta cứ giúp nhỡ bị nói là xía vào việc của người khác thì sao?”
“Mới không nói thế đâu!”
Estes bay lại trên đầu của ngân lang, ngồi xuống.
“Muốn quả nào?”
“Cái quả to nhất, hồng nhất kia kìa!” theo hướng tay chỉ của Estes chính là quả đào to mọng mà cậu cố gắng bứt cả nửa ngày mà không được.
Ngân lang nhìn nhìn khoả đào kia”Ngươi so với nó còn không to bằng! Tham như vậy không sợ ăn không nổi sao?” nói là nói như vậy nhưng nó vẫn nhảy lên, trảo quả đào đặt xuống thảm cỏ phía dưới.
“Ăn không nổi thì bảo quản lại ăn dần” Estes vui rạo rực ôm quả đào, không thể di chuyển được. Estes đáng thương hề hề nhìn ngân lang “Carlos~” cậu thông minh biết bộ dạng nào có thể giành được nhiều lợi ích.
Quả nhiên ngân lang không thể thờ ơ với ánh mắt khẩn cầu của tiểu tinh linh đành cúi đầu nhặt quả đào, đi về hướng huyệt động. Estes cười tủm tỉm bay bên cạnh, miệng ngâm nga 1 khúc ca. Khi đã mệt cậu liền bay về đầu ngân lang ngồi trong chốc lát, nghỉ ngơi đủ liền tiếp tục ngoạn nháo. Ngân lang cũng mặc kệ cậu hồ nháo chỉ không cho phép đi quá xa thôi.
“Carlos, ngươi đã từng gặp thú nhân chưa?” Estes đột nhiên hỏi 1 vấn đề mà cậu luôn thấy tò mò.
“Thú nhân?”ngân lang dừng một chút, lại tiến về phía trước “Đã từng”
“Bọn họ là dạng gì?”
“Dạng?”
“Ý là họ là người tốt hay người xấu a?” đây cũng là điều Estes quan tâm nhất.
“Người tốt? Người xấu? Ngươi dựa vào cái gì để phán xét họ?” ngân lang nhìn tiểu tinh linh xuyên qua kẽ hở giữa các phiến lá cây, dừng lại cước bộ.
“Dựa vào cái gì để phán xét?” Estes bắt đầu suy tư về vấn đề này. Là làm việc tốt? Hay là cái gì khác? Cậu nghĩ không ra.
“Người tốt và người xấu kì thật không có qui định hạn chế nào cả. Ngươi muốn ta nói ta cũng không nói được. Ngươi chỉ cần biết ai đối ngươi tốt, ai đối với ngươi tệ là được rồi.
“Nga, ta đã biết!” Estes thận trọng gật đầu “Nhưng ngươi vẫn chưa nói thú nhân là dạng gì đâu”
“Sao ngươi lại cứ muốn biết chuyện đó vậy?”
“Bởi vì ta tò mò a” Estes đúng lí hợp tình nói.
“Nhóc à, lòng hiếu kì giết chết con mèo đấy”
“Ta cũng không phải mèo, ta là tiểu tinh linh!”
“Bởi vì vậy ngươi không có 9 cuộc sống. Đừng cho rằng nó không quan hệ đến mình”
“Tại sao ngươi không chịu nói cho ta? Hay là vì ngươi cũng không biết?” Estes cố tình nói khích.
“Ta biết! Nhưng ta không muốn nói cho ngươi” ngân lang cũng không trúng phép khích tướng của cậu.
“Hư! Carlos là quỷ đáng ghét!” cậu quay người vỗ cánh bay đi.
Ngân lang biểu hiện như con người nhíu mày, xem ra tiểu sủng vật của nó rất có cá tính a, cứ để nhóc ấy ở 1 mình bớt giận chút tốt hơn.
Suy nghĩ như vậy, ngân lang nhàn nhã đi theo hướng tiểu tinh linh bay đi.
Estes cũng không cần tái bực bội do ngân lang không nói cho cậu biết thú nhân là cái dạng gì vì cậu có thể tự mình đi kiến thức một chút rồi.
Sau khi Estes giận dỗi bỏ đi rồi bay loạn trong rừng, cậu đã may mắn gặp được hai thú nhân đang quyết đấu.
Hỏi Estes tại sao lại biết đối phương là thú nhân? Bề ngoài quái dị của họ trông thật sự rất bắt mắt.
Chỉ thấy rừng rậm nguyên bản cây dạt dào bỗng nhiều hơn một khoảng trống. Xung quanh đại thụ ngã trái ngã phải không tiếng động lên án hai kẻ phá hoại này tàn nhẫn mà hai tên đấy lại hoàn toàn không chút hối ý, vẫn tiếp tục tạo ra nhiều khoảng không hơn.
Một con cự thú ( thú to lớn ) giống như gấu, bao phủ đầy người là hoa văn và một đại xà bốn chân với móng vuốt dài, hai kẻ ngươi tới ta đi tranh đấu không ngớt, tạo ra chấn động làm động vật xung quanh sợ hãi trốn đi. Mà cây cối dưới cuộc chiến của chúng cũng bị tàn phá rất nhiều.
Đây là lần đầu tiên Estes nhìn đến một tình cảnh như vậy. Mặc dù cậu vẫn thường xem đàn sói đi săn nhưng đấy luôn là thế cục nghiêng về một bên hoàn toàn không giống cuộc so đấu trước mặt này. Cự hùng (gấu bự=))) mỗi lần tấn công đều hướng về tấm thân dài bảy tấc của cự xà, móng vuốt sắc bén tại trên lớp vảy cứng để lại từng đạo vết thương, da tróc thịt bong. Mà cự xà cũng không đơn giản, răng nanh chứa nọc độc của nó dưới ánh mặt trời phát ra thứ ánh sáng kì dị, dù không thể cắn nát làn da của cự hùng nhưng trong khoảng khắc không cẩn thận chạm vào vẫn ăn mòn từng mảng da lông, huyết nhục mơ hồ (thịt nát vụn trộn với máu, nôm na là thịt xay)
Chúng nó cứ liều chết xông vào dọa Estes sợ chết khiếp, nên mặc dù biết đối phương không thể nghe thấy tiếng của mình mà dù nghe được cũng không có tâm sức chú ý, cậu vẫn che miệng không cho mình phát ra bất kì âm thanh nào, chậm rãi lui về phía sau.
Mà mải quan tâm phiá trước, Estes cũng không phát hiện ra một bóng dáng đã xuất hiện phía sau mình nên cậu cứ thế đụng phải nó.
“A!” bỗng nhiên đụng trúng một thân thể ấm áp, Estes cả kinh hét to một tiếng chạy trối chết.
“Ngươi đang làm gì vậy” ngân lang bất đắc dĩ dùng móng vuốt ngăn lại tiểu tinh linh chạy loạn sắp đụng phải đại thụ phía sau, có chút nghi ngờ nhóc này có hay không có vấn đề với chỉ số thông minh.
“Carlos?”Estes vừa nhận ra là người quen trong lòng lập tức thả lỏng, thở phào một hơi, vỗ vỗ ngực “Làm ta sợ muốn chết!”
Ngân lang nhìn hai thú nhân ở bên kia hoàn toàn không chút phát giác bọn họ đang quan sát tiếp tục lao vào nhau, lập tức hiểu rõ “Dọa đến ngươi?”
“Chúng nó đánh nhau thật kịch liệt!” Estes hờn dỗi trốn vào lông cổ ngân lang, làm nũng “Rất nhiều hoa cỏ bị chết a”
“Ngoan, chờ chúng đánh xong chúng ta lại đi nhìn xem” kể từ sau khi Estes chuyển nhà từ hồ nước sang huyệt động của ngân lang, cậu ngay tại cửa huyệt trồng lên 1 cây hỉ âm (ưa bóng râm) rồi từ đó tạo thành phòng ở, ngân lang đã thực hiểu rõ năng lực của tiểu tinh linh.
“Những cây và hoa ấy rất khó mới có thể mọc lên. Bọn chúng thật đáng giận!” Estes huy huy nắm tay như thể trước mặt cậu chính là hai thú nhân kia và cậu đang huy quyền đánh chúng nó.
“Ừ! Chúng nó thật đáng giận. Ngươi ngồi vững đi, chúng ta phải trở về rồi” ngân lang nói đồng thời bốn chân cường tráng phát lực hướng lang huyệt lao đi.
Cùng lúc đó cự hùng nhăn lại mũi nhìn hướng ngân lang vừa li khai, dường như nó vừa ngửi thấy một mùi hương quen thuộc. Không đợi nó tự hỏi về mùi hương kia xong thì cự xà đã hung hăng quăng cái đuôi sang đây cũng đánh gãy nghi hoặc của nó.
Tên bỉ ổi, chỉ biết đánh lén! Nó rống giận thề sẽ không để cự xà dùng đuôi đánh lén nữa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]