“Đàn lang đuổi giết bầy linh dương đến đây làm gì? Chẳng lẽ là đưa sính lễ cho nhà cá sấu tiên sinh sao?”
[Cái này ta cũng không biết! Tiểu tử kia nếu xem náo nhiệt xong rồi thì ngoan ngoãn trở về phòng đi! Hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm]
“Nhưng trong phòng cũng không hẳn là an toàn a. Nếu thời điểm đào thoát chúng hướng bên này chạy, đem nhà ở của ta phá nát thì làm sao bây giờ?”
[Chắc là không thể nào đâu. Nơi này nhỏ như vậy chúng muốn trốn cũng không trốn được] Y Lực Tháp cũng có chút chần chừ.
“Như thế nào lại không thể? Ngươi nhìn thử xem những nơi khác đều đã bị bao vây, còn duy nhất chỗ của ta là không mai phục”
[Không! Chỗ này cũng bị mai phục! Ta còn có thể cảm giác được kẻ này vô cùng cường đại và nguy hiểm! Đám linh dương kia sẽ không dám qua đây đâu!] Y Lực Tháp có thể cảm nhận được nguy hiểm. Mà hơi thở đáng sợ kia lại đang ở quá gần tiểu tinh linh.
“Ở đâu? Tại sao ta lại không cảm nhận được?” Estes bay lên cao, tại ngọn cây ló ra quan sát chung quanh.
[Tại___CẨN THẬN!!!] Y Lực Tháp thanh âm đã biến từ hoảng sợ đến kinh hoàng.
Ngay tại lúc Estes còn chưa hiểu Y Lực Tháp kêu cậu cẩn thận cái gì thì trên đỉnh đầu đã 1 mảng tối đen. Cậu theo phản xạ ngẩng đầu lên chỉ thấy một đôi mắt thú xanh lục trong như gương đang phản chiếu bộ dạng của mình. Râu dựng thẳng, cả người đều cứng ngắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-tren-vai-da-thu/2385582/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.