Những cơn gió miên man lạnh buốt của sáng ngày chủ nhật thổi vi vu trên ngọn cỏ may, làm chúng lay lắt theo từng cơn từng cơn giá lạnh. Trong tiết se lạnh, cơn gió mang tới những chòm mây xám xịt che kín cả bầu trời vô tận và kèm theo là hương của mùa mưa đầu thu, mùi hương tựa của đất trời.
“Tách, tách, tách,….”, rồi cơn mưa đầu ngày đỗ hạt. Vô vàng những hạt thủy tinh từ trên cao đỗ xuống, vỡ tan thành những bọt nước trên nền đất cứng rắn. Những hạt thủy tinh vỡ tan ra thành những giai điệu dịu êm, tí tách tí tách rơi bên hiên nhà. Giai điệu của mưa làm cậu nhớ về khoản trời nhỏ bé khi còn ê a những câu chữ chưa rành, còn nằm trong vòng tay ấm áp của mẹ lắng nghe những lời ru về hạt mưa, ôi sao đỗi thật bình yên với cậu. Những bông hoa của mùa thu vui đùa dưới cơn mưa lạnh giá, chúng lắt lư theo những nhịp mưa rơi rồi biến nó thành một điều nhảy cho riêng mình. Sự tĩnh lặng của những loài hoa kia đã bị phá vỡ cũng như khung cảnh xung quanh của nó vậy, có lẽ cơn mưa đã đem đến thú vui cho những vậy vốn vô tri như thế.
“Nay Lâm nhi rảnh rỗi ah?” – Giọng nói của chị Bảo đã kéo cậu lại với không gian hiện tại của cậu.
“Ukm, tại tôi chẳng có chỗ nào để đi chơi cả. Với lại nay mẹ sẽ làm nguyên ngày nên tôi đến chỗ chị chơi thôi.” – Mắt cậu vẫn nhìn ra ngoài khung cửa sổ.
“Em đến chơi chị thấy vui lắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-nuoc-mang-hoa-mat-trang/26843/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.