*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Vương định đi ra ngoài à?” Nguyệt Bạch cùng Phạm Âm đi trên đường.
“Có ý gì?”
“… Vương rất để ý chuyện Tháp tiên đoán lần trước…” Nguyệt Bạch thờ ơ nói, “Mệt à?”
“Có chút…” Phạm Âm ngáp một cái, “Nghi thức hôm nay thú vị chứ?”
“… Cũng được.” Nguyệt Bạch cười khẽ trả lời.
“Ngươi lần trước đi vào Tháp với phụ quân nhỉ, đã xảy ra chuyện gì?” Phạm Âm đột nhiên dừng lại.
Nguyệt Bạch xoay người trầm mặc một lúc nói: “… Tiên đoán không thành công, có lẽ đối với Tinh Linh tộc không phải là một chuyện may mắn.”
“Tiên đoán không thành công… là có ý gì?”
Nguyệt Bạch ngẩng đầu ngắm nhìn bầu trời đầy sao, đèn dầu ở dưới ánh sao thế này trở nên ảm đạm, “Điều này có lẽ nói… thời gian sắp tới tộc Tinh Linh sẽ không bình tĩnh nhỉ?”
“Cho nên y vội vã đi ra ngoài?” Phạm Âm nở nụ cười, “Y muốn đi tìm thứ gì vậy?”
“Ngươi trực tiếp đi hỏi ngài không phải tốt hơn à?” Nguyệt Bạch nở nụ cười.
“Nguyệt Bạch…” Phạm Âm đến gần hắn, “Nguyệt Bạch… vết thương trên người ngươi tốt hơn chưa?”
“… Sắp đỡ rồi.” Nguyệt Bạch dời tầm mắt đến nơi khác.
“… Hừ, ta đi về, không cần tiễn ta.”
Phạm Âm xoay người, nhảy lên cây, nhảy đi cũng không thèm quay đầu lại. Trong tay của Nguyệt Bạch còn cầm đèn dầu, đôi mắt màu lam không chút tình cảm nhìn về phương hướng Phạm Âm rời đi. Qua lúc lầu, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321474/quyen-2-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.