“Này, Phạm Âm… Nếu như ta thích ngươi, ngươi cũng thích ta có được không?”
“Phạm Âm, ta thích ngươi, cho nên ta sẽ không ép buộc giữ ngươi lại, cũng sẽ không dùng thuốc khống chế ngươi, ta rất quý trọng ngươi… cho nên, ngươi rời khỏi người đàn ông Italia kia được không?”
“Nè… Phạm Âm, người có chuyện làm được, cũng có chuyện không làm được… nhìn ngươi và hắn ở cùng nhau ta làm không được, cho nên ta thà rằng hủy diệt ngươi.”
“Phạm Âm, ta yêu ngươi, nhưng… tình yêu của ta từ trước đến nay ngươi đều không hiểu…”
…
“Ưm…” Phạm Âm chậm rãi mở mắt, chống lại một đôi mắt màu mặc lục, dịu dàng khiến tâm của người cũng bình tĩnh trở lại, hình như lại nằm mơ…
“Phạm Âm…”
Tinh Linh Vương ôm hắn cúi đầu hôn trán của hắn, đôi môi mềm mại ôn hòa giống như tính cách của y.
Thụ Hải Wabenella trong vương quốc Tinh Linh hiếm thấy đổ mưa một lần.
Tiếng mưa rơi tí tách tí tách nghe vào trong tai Phạm Âm đặc biệt thân thiết. Trước kia mùa xuân hạ hắn từng đi Giang Nam Trung Quốc, thời tiết nơi đó rất ẩm ướt, nhưng Giang Nam ở trong mưa bụi lại là một dạng mỹ cảnh khác.
Từ từ mở mắt, ánh sáng ở bên ngoài có chút tối, ngọn nến trong phòng đang được thắp sáng, tỏa ra ánh sáng êm dịu. Màn che thật mỏng được buông xuống, ngăn khí ẩm ở bên ngoài.
Thời tiết như vậy thật thoải mái, nếu như trời vẫn luôn đẹp thì sẽ rất vô vị.
“Hình như… sau khi ngươi đến nơi này, chưa từng nhìn thấy mưa phải không?” Cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321461/quyen-1-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.