Wabenella là một rừng rậm tràn đầy sức sống. Ở trong ngôn ngữ phổ thông của đại lục Ager gọi nó là Thụ Hải, bởi vì nó quả thực quá lớn, quá nhiều cây.
Phạm Âm nằm trên ghế nâng một quyển sách thật mỏng, ánh nắng buổi chiều rất thoải mái, khiến người thật buồn ngủ.
“Bé con đang xem sách gì?” Giọng nói của Tinh Linh Vương từ phía sau truyền đến.
“Phụ quân…” Phạm Âm bỏ sách xuống, dùng ánh mắt tủi thân nhìn Tinh Linh Vương, “Khó chịu…” Thân thể bị dùng ma pháp thật sự chẳng có chút sức lực nào.
Tinh Linh Vương ngồi trên ghế dựa bên cạnh, tay đặt ở trên cái chân nhỏ của Phạm Âm, xuyên qua lớp vải có thể cảm giác được làn da mềm mại phía dưới.
“Phụ quân…” Phạm Âm thấy Tinh Linh Vương có chút xuất thần, vì vậy khẽ gọi một tiếng.
Tinh Linh Vương ngẩng đầu cười, mái tóc màu bạc xinh đẹp phát sáng ở dưới ánh nắng. Tất nhiên, Phạm Âm ở xã hội hiện đại cũng từng nhìn thấy tóc bạc, không phải người già thì chính là tóc nhuộm, cho người ta cảm giác rất quái dị, nhưng mà mái tóc bạc của Tinh Linh Vương rất đẹp. Nó có độ dài tao nhã, lóe lên sáng bóng khỏe mạnh.
“Tóc của phụ quân thật đẹp.” Phạm Âm bỗng nhiên bắt lấy một ít tóc bạc để ở trong tay chơi đùa. Tóc đẹp khiến cho lòng bàn tay ngưa ngứa.
Tinh Linh Vương cầm sách trên người Phạm Âm lên, nhíu mày, “Sao lại tháo rời sách ra?”
Phạm Âm bĩu môi nói: “Ai bảo ngươi dùng ma pháp lên ta, chẳng có chút sức lực nào cả, sách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321438/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.