“Á!” Thứ bị gối ôm đánh kêu to một tiếng, thân thể lấy tốc độ nhanh nhất chui ra ngoài.
“Hả? Âm thanh này có chút quen tai?” Phạm Âm nhìn sadako kia từ trong gương đi ra.
Ở dưới ánh sáng còn sót lại của trời chiều, Phạm Âm thấy rõ ràng thứ kia lại chính là Nguyệt Bạch.
“Phạm Âm?” Giọng nói của Nguyệt Bạch kinh ngạc dễ thấy.
Phạm Âm đang ôm gối ôm cũng kinh ngạc nhìn lại y, hai người cứ như vậy giằng co một lát.
Cuối cùng Nguyệt Bạch đi tới bên cạnh Phạm Âm, lấy gối ôm từ trong tay Phạm Âm đã hóa đá ra, ném lên trên giường, sau đó mở cửa phòng.
“Mẹ, trong phòng của con có khách, chuẩn bị thêm một phần bữa tối.”
Trở lại phòng, thấy Phạm Âm đã thoát khỏi trạng thái hóa đá đang nghiên cứu tấm gương kia của mình.
Tấm gương đã khôi phục lại hình dáng ban đầu, có thể chiếu ra được bộ dáng của người rõ ràng, không có gì khác biệt với gương soi bình thường.
Nhìn thấy đôi mắt màu đen chứa nghi hoặc, Nguyệt Bạch cười kéo Phạm Âm đang ngồi xổm trước gương lên.
“Nguyệt Bạch…” Phạm Âm nhìn mặt gương kia, “Sao ngươi lại đi ra từ trong gương?”
Nguyệt Bạch cười cười không nói gì, xoay người ngồi lên giường. Phạm Âm đi theo phía sau y, cởi giầy, leo lên giường, thuận tiện ôm cái gối ban nãy vào trong ngực.
“Ta chưa báo với phụ quân không trở về ăn cơm.” Phạm Âm bĩu môi nói.
Nguyệt Bạch cũng cởi giầy lên giường, ngồi ở bên cạnh Phạm Âm, “Bị dọa?”
“Hừ, không phải chỉ là sadako thôi sao?” Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321429/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.