Ông lão mặt không thay đổi gật đầu: “Vậy chờ đứa bé này tròn một tuổi, ta sẽ cử hành nghi thức, ban dòng họ cao quý cho nó.”
Tinh Linh Vương cười nói: “Làm phiền ngài rồi.”
A… Thật đúng là một người lễ phép. Dĩ nhiên những tinh linh dưới kia khó tránh khỏi nghị luận một phen.
Lát sau có một nữ tinh linh bế Phạm Âm từ trong lòng Tinh Linh Vương đi. Phạm Âm ghé vào trên vai nữ tinh linh, nhìn Tinh Linh Vương ngồi ở trên cao. Y hình như phát giác được ánh mắt của Phạm Âm, nhìn về phía Phạm Âm nở nụ cười, Phạm Âm lập tức quay đầu đi, mặt đổi màu giống như quả táo, không phải là táo đỏ, mà là táo xanh…
Luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Phạm Âm được bế, dọc đường quan sát phong cảnh nơi này, ra khỏi đại điện là một hành lang gấp khúc quấn đầy hoa tử đằng, nữ tinh linh nhanh nhẹn bế hắn đi qua, ánh nắng dịu dàng khiến Phạm Âm thoải mái nheo mắt lại.
Ai nói bản thiếu gia không ai cần, Tinh Linh Vương là cha của ta, ta xem ai dám ức hiếp ta, hừ hừ…
Đi qua từng cảnh từng cảnh đẹp giống như tranh vẽ, cuối cùng lên một cầu thang hình xoắn ốc, đi vào một căn phòng hoa lệ xinh đẹp thời trung cổ, màn che buông xuống, bộ trà cụ màu bạc xinh xắn, đệm tơ lụa phương đông mềm mại…
Tiếp đó thân thể nho nhỏ được đặt vào trong nôi mềm mại thoải mái, qua một lúc thì trong phòng tối lại, đoán chừng là nữ tinh linh kia đã kéo rèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-linh-kieu-bay-gio/1321422/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.