Hôm sau
Buổi sáng khi nhóm Gia Khánh vào lớp vẫn phát hiện ra dưới học tủ có đồ ăn sáng, không cần hỏi cũng biết là ai đã chuẩn bị, bốn người đồng loạt hướng Phúc Dương nói “cảm ơn” mấy tiếng, Phúc Dương nhìn bọn họ khẽ cười rồi đứng lên đi đến ghế bên cạnh Gia Khánh ngồi xuống. Anh lúc này đang uống sửa đậu nành mà cậu mua cho, nhìn gương mặt vui vẻ và hai mắt lấp lánh ý cười của cậu, liền khó hiểu hỏi.
- Cậu cười cái gì thế?
Phúc Dương nghe xong liền nhanh chóng xòe tay mình ra trước mặt anh, mày khẽ nhướn lên, nói.
- Tiền ăn sáng!
Lời vừa nói ra thì Thành Đạt đang uống nước ở bàn trên bị sặc, cậu ta ho sù sụ rồi quay xuống trưng ra vẻ mặt không thể tin, hỏi cậu.
- Cậu vừa nói gì? Trả tiền ăn sáng hả?
Phúc Dương dựa lưng vào ghế, thành thật gật đầu, hôm qua là quà gặp mặt còn hôm nay chỉ mua giúp bữa sáng mà thôi, tiền đương nhiên phải trả cho cậu rồi. Thành Đạt nghệch mặt ra, Vũ Luân ngồi ở bàn trên cũng nghe thấy, cậu ta cười rộ lên rồi móc tiền ném về phía Phúc Dương. Cậu không ngần ngại mà đón lấy, Thái Vũ cũng quay xuống trả tiền cho cậu, Thành Đạt nhìn Phúc Dương cất giọng nan nỉ.
- Hôm nay vẫn xem là quà gặp mặt có được không?
Phúc Dương kiên quyết lắc đầu, tình là tình, tiền là tiền, hai thứ này không thể thay thế cho nhau được, thế là Thành Đạt đành đau khổ móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lai-lan-nua-toi-cua-do-ban-than/2710057/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.