Ngày Gia Khánh xuất viện Phúc Dương là người đi đón anh, từ hôm anh nhập viện đến nay thời tiết luôn không được tốt, bỗng nhiên hôm nay trời lại trong xanh, ánh nắng cũng rực rỡ hơn mọi khi. Khi về đến nhà thì từ xa hai người đã bắt gặp thân ảnh đang đi đi lại lại trước cổng của Gia Hân, mắt thấy xe taxi dừng lại trước mặt, cô ấy liền gấp rút đi đến.
- Gia Khánh, em hôm nay thế nào rồi?
Gia Hân lo lắng xoay Gia Khánh một vòng để xem xét vết thương trên người, anh có chút chóng mặt nên liền đưa tay ra ngăn cản hành động của chị gái.
- Em ổn rồi, chị đừng có mà xoay nữa!
Gia Hân nghe thế liền buông tay ra, đưa mắt nhìn sang bên cạnh thì thấy Phúc Dương đang mỉm cười chào cô, trong lòng Gia Hân không khỏi dâng lên một cảm giác lo lắng cùng bất an.
- Phúc Dương hôm nay không đi học sao?
Cậu lắc đầu, tiến đến đứng bên cạnh Gia Khánh.
- Hôm nay em xin nghỉ ạ, em muốn đến đón Gia Khánh xuất viện.
Gia Hân gật đầu, sau đó khẽ mỉm cười nói với cả hai.
- Hai đứa mau vào nhà đi, mấy hôm nay ngày nào mẹ cũng sốt ruột trông em về nhà đó!
Nhắc đến việc này thì biểu tình trên gương mặt của cả ba người đều thay đổi, không ai lên tiếng để tiếp tục câu chuyện, cứ thế im lặng đi vào bên trong nhà.
Bà Ngọc Ngân từ sáng sớm đã ngồi ở phòng khách chờ Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-lai-lan-nua-toi-cua-do-ban-than/2709942/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.