Khi Hoa Nhược Hư đem Tôn Vân Nhạn từ trong bồn nước ôm ra, Tôn Vân Nhạn tựa hồ hoàn toàn ngây người ra, nàng không phản kháng, cũng không chống cự, hoàn toàn như một con rối gỗ mặc cho hắn bài bố.Khi hắn ôm nàng đặt lên trên giường, nàng rốt cuộc cũng lên tiếng."Ngươi có biết ta tên là gì không?" Tôn Vân Nhạn đột nhiên hỏi một vấn đề nghe ra tự hồ rất ngu ngốc."Nàng tên là Tôn Vân Nhạn" Hoa Nhược Hư tựa hồ hơi ngẩn ra, chẳng qua rất nhanh trả lời nàng, rồi sau đó hắn đã hôn lên ngực của nàng.Tôn Vân Nhạn trên mặt tựa hồ lộ ra vẻ tươi cười, dần dần bắt đầu đáp lại Hoa Nhược Hư, chủ động nghênh đón sự ôn nhu chinh phạt của hắn.Khi Hoa Nhược Hư tỉnh giác, thì đã trưa. Tôn Vân Nhạn cũng không ở trong phòng, Hoa Nhược Hư mặc đồ rời giường, ra khỏi phòng ngủ, chậm rãi ra ngoài cửa lớn. Lúc này, hắn mới phát hiện nơi này cũng không tệ, ngoài cửa có mấy thân đại thụ, còn có một số hoa cỏ không rõ tên, không khí tươi mát, hít sâu vào một hơi, nhất thời cảm giác thần thanh khí sảng, vui vẻ thoải mái.Phía sau truyền đến tiếng bước chân nhẹ, Hoa Nhược Hư xoay người nhìn lại thì thấy Tôn Vân Nhạn đang đi đến."Ta có nấu cho ngươi một chén canh, ngươi uống trước đi" Tôn Vân Nhạn trên mặt tựa hồ có vài phần sáng láng, chẳng qua trừ cái đó ra thì cũng không có gì đặc biệt khác, tựa hồ đối với chuyện tối hôm qua như là không có để ý tới.Hoa Nhược Hư gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-kiem/3248509/quyen-10-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.